Khi
Đinh Vân Khang tỉnh lại, trên giường chỉ có một mình hắn, trong phòng yên tĩnh.
Hắn cũng không thấy ngạc nhiên, dù sao đây cũng là nhà của Uông Thanh Lâm, dù
có chuyện gì xảy ra cô cũng sẽ không bỏ hắn mà chạy mất.
Hắn
nhanh chóng kiểm tra điện thoại di động để không bỏ lỡ cuộc gọi hay tin nhắn
công việc lúc đang ngủ. Cũng may, ngoại trừ một mớ email cấp dưới gửi tới như
thường lệ cũng không còn chuyện gì khác.
Chủ
nhật nắng đẹp, ngủ đủ giấc, đầu óc sảng khoái, hắn nên tìm cho mình chút lạc
thú. Hoặc có thể đi ra biển một lát, hắn thầm nghĩ như vậy.
Âm
lượng cuộc đối thoại trong phòng khách chợt cao chợt thấp khiến hắn chú ý. Hắn
nhíu mày, xác định đó là hai giọng nữ, đương nhiên một giọng trong đó là Uông
Thanh Lâm, nhưng giọng nói còn lại hắn không chắc rốt cuộc là ai.
Sáng
cuối tuần, Uông Thanh Lâm có khách đến thăm nơi ở, chuyện này quả thật là hiếm
lạ. Bình thường khi lui tới, cho dù có qua đêm ở đây hắn cũng sẽ nhân lúc còn sớm
mà rời đi, xác suất nằm trên giường đến tận 11 giờ quả thật cực nhỏ. Nhưng cũng
may người tới không phải là khách nam.
Hắn
do dự một chút, không biết nên đi ra ngoài hay chờ ở tại chỗ.
Hắn
gọi điện cho Uông Thanh Lâm, di động của cô rung lên, kêu inh ỏi ngay bên cạnh
gối.
Hắn
đi đến mép giường, vừa ấn nút ngừng trên điện thoại mình thì điện thoại của cô
cũng ngừng rung.
Xem
ra, ngoại trừ đi mở cửa, hắn không còn cách nào khác để tìm Uông Thanh Lâm.
Hắn
lại ngồi xuống mép giường ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).