"Anh Trần! Hôm nay chúng ta có hoạt động gì vậy? Anh Vũ
vừa mới hỏi những binh lính kia, nghe nói chạng vạng tối mới đến, hôm nay
anh vẫn phải đi thu thập vật liệu sao?"
Vương Viên Viên và Trần Phi vai kề vai đi cùng nhau, mắt chỉ
nhìn chằm chằm vào Trần Phi ngay cả đường đi phía trước cũng không thèm nhìn,
đi được vài bước trên đám cỏ dại trong sân, Vương Nguyên Nguyên giẫm phải một
viên gạch vỡ suýt ngã xuống đất. Trần Phi nắm lấy cánh tay của Vương Viên Viên, kéo cô vào
lòng, trừng mắt nhìn Vương Viên Viên trầm giọng nói: "Cô đấy! Sao không
nhìn đường! Lỡ ngã thì sao?" Vương Viên Viên cười ngọt ngào vui vẻ đáp: "Tôi biết
anh Trần nhất định sẽ bảo vệ tôi, cho nên tôi không sợ, tôi chỉ cần nhìn anh là
được rồi!" Trần Phi trợn tròn mắt, đưa tay nhẹ nhàng chọc chọc cái trán
nhẵn nhụi của Vương Viên Viên: "Cô ngốc thế, tôi đem cô bán đi cô vẫn còn
giúp tôi đếm tiền à! Có điều nói đi cũng phải nói lại, đây vẫn là một cô gái
nhỏ dẫn chương trình xinh đẹp đã thu hút mười mấy vạn người hâm mộ!" Nghe những gì Trần Phi nói, Vương Viên Viên mím đôi môi nhỏ
nhắn quyến rũ bất mãn nói: "Anh Trần, chẳng phải tôi đã nói với anh rồi
sao, anh đừng nhắc chuyện lúc trước, tôi hiện tại chỉ muốn làm fan của anh
thôi!" Mặc dù ngữ khí của Trần Phi trầm thấp, nhưng khóe
miệng lại hơi nhếch lên, chỉ có ở trên người Vương Viên Viên mới có thể thỏa
mãn lòng tự trọng của hắn nhất, hắn cũng rất thích Vương Viên Viên thích một
người có tính cách như thế nào bị biểu hiện ra như thế nấy không che giấu điều
gì. Trần Phi đang ở độ tuổi tràn đầy sự trẻ trung và mạnh mẽ,
tuy nhiên, mặc dù Nam Cung Cẩn mơ hồ trở thành người phụ nữ của hắn, nhưng ở
trên phương diện này một chút cũng không dung túng cho hắn, vì vậy có thể nói
Vương Viên Viên có sức hấp dẫn và thu hút rất lớn đối với Trần Phi. Như thể trên cây đã có một quả đào chín rồi, nhưng người
nông dân chăm sóc cây ăn quả lại nói với hắn rằng không đợi được quả xanh bên
cạnh chín thì không được phép ăn, điều này khiến Trần Phi ngứa ngáy không thể
chịu được. Có điều chuyện này cũng không có cách nào khác, cho dù là
tận thế, với tính cách của Nam Cung Cẩn, sẵn sàng chia sẽ bình yên với người
phụ nữ khác, đó cũng là một sự nhượng bộ rất lớn, nếu ở điểm này hắn còn không
tuân theo, quỷ mới biết được dùng rổ đan lát để múc nước được hay không. Trần Phi liế ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.