Khổng
Tuyết và Khổng Vũ tỉnh lại sau giấc ngủ, cảm giác như được tái sinh, hai chị em
từ tận thế chưa bao giờ được ngủ yên, nhưng đêm qua họ lại ngủ rất yên bình.
Trong
mơ Khổng Tuyết nhìn thấy Khổng Tường Sinh, nhưng trong giấc mơ Khổng Tường Sinh
không bị xác sống cắn thân thể không hoàn chỉnh bộ dáng thê thảm, mà mỉm cười
hiền lành, như thể ông ấy rất vui vì hai chị em vẫn bình an vô sự.
Sáng
sớm trời mới vừa tờ mờ sáng, mọi người đã bắt đầu bận rộn, bởi vì tối hôm qua
khi đám người Khổng Tuyết đến, binh lính đang bận xếp xe ở kho nguyên liệu kim
loại quý dưới lòng đất, cơ thể mệt mỏi bọn họ cũng trực tiếp nghỉ ngơi trong
nhà kho dưới lòng đất.
Khi
buổi sáng đến giờ ăn cơm, Khổng Tuyết và Khổng Vũ mới nhìn thấy những binh lính
này.
So
với Khổng Tuyết, Khổng Vũ sáng nay cũng dậy rất sớm, cậu ta có vẻ rất hào hứng
khi được gặp những người mới trong môi trường mới, vô cùng chăm chỉ đi theo Ngô
Cương để giúp đỡ Ngô Cương làm việc.
Nếu
không phải Ngô Cương động tác nhanh nhẹn, buổi sáng chuẩn bị bữa sáng cho ba bốn
mươi người thì thật sự là một công việc khá lớn.
Trần
Phi đang ngồi xổm ở bên kia ăn mì, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Nam Cung Cẩn
ưu nhã đi về phía mình.
Một
giây trước Trần Phi còn đang có vẻ mặt u ám căm thù Lưu Cuồng Long, một giây
sau đã nở một nụ cười nịnh hót.
Khóe
miệng Nam Cung Cẩn khẽ nhếch lên, đường cong xinh đẹp kia và đôi mắt quyến rũ tự
nhiên, tắm mình trong ánh nắng vàng buổi sáng, giống như tiên nữ từ chín tầng
mây giáng trần.
Không!
Đáng lẽ phải là phù thủy mê hoặc chúng sinh hại nước hại dân!
Trong
lòng nghĩ như vậy, gương mặt Trần Phi không tự chủ biến thành Trư ca (bát giới),
mà sau khi nhìn thấy Trần Phi Trư ca, Nam Cung Cẩn đã trao cho Trần Phi một cái
nhìn quyến rũ.
Hương
thơm nhẹ nhàng nhưng lại dễ khiến người ta say mê của Nam Cung Cẩn quanh quẩn
trên chóp mũi, mặc dù Trần Phi vẫn chưa có cơ hội ôn lại chuyện cũ kể từ lần vô
tình tiếp xúc với động độc lần trước, nhưng ngày bình thường lâu lâu ôm ấp một
chút hoặc là len lén hôn một chút, Nam Cung Cẩn cũng sẽ không chống cự.
"Ha
ha ha"
Trần
Phi cười ngây ngô, bộ dáng trông rất giống tên ngốc nghếch ở làng bên cạnh.
Nam
Cung Cẩn ngồi xuống bên cạnh Trần Phi, nhéo eo Trần Phi một cái tức giận nói:
"Này!
Một tý nữa là mì cũng bị cậu cho vào lỗ mũi! Ăn đi! Mì bị vón cục sẽ không tốt
đâu."
Còn
nữa, nửa bát này tôi không ăn được, cậu phải có trách nhiệm ăn cho sạch!"
Trần
Phi nào dám không nghe theo, vùi đầu vào trong bát điên cuồng hút mì.
Nam
Cung Cẩn khẽ thở dài, nghiêng đầu hỏi:
"Này!
Cậu hoa tâm đại củ cải có phải đã thích Khổng Tuyết rồi không? Khí chất gầy yếu
kia đã đánh thức dục vọng b ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.