Cuối cùng, Quý Triều Chu không tiếp tục làm việc nữa, cởi chiếc áo blouse trắng ra, thay lại quần áo của mình, chậm rãi xuống tầng.
Khi ra tới, từ xa xa anh đã có thể nhìn thấy gương mặt của vệ sĩ trong xe, cô mở cửa sổ xe ra, đang cúi đầu nhìn di động, ngón tay đặt trên màn hình, không biết có phải đang báo cáo với Quý Mộ Sơn hay không.
Nhưng rất nhanh, Quý Triều Chu biết cô ấy là đang gửi tin nhắn cho mình, bởi vì điện thoại của anh rung lên.
Số 6: 【 Còn đang làm việc? 】
Quý Triều Chu không trả lời, thoát WeChat, đi về phía chiếc xe kia, anh còn chưa đi tới nơi, đối phương đã tựa như cảm giác được điều gì, quay đầu nhìn về bên này, hai mắt sáng ngời, nở nụ cười với anh.
Sau đó cô đi từ trong xe ra, lại giúp anh kéo cửa xe, một bên hỏi: “Anh ăn cơm chiều chưa?”
Quý Triều Chu chặn lại lời nói kế tiếp của đối phương, nói thẳng: “Tôi không đói bụng.”
Trình Lưu cũng không ép buộc anh, ngồi lên xe chuẩn bị đưa bạn trai về nhà.
Cửa xe đóng lại, cách ly với thế giới bên ngoài, Quý Triều Chu phát hiện cảm giác tồn tại của đối phương trở nên mạnh mẽ, mấu chốt nhất chính là……
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).