“Lý Ngọc Như?”

Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến.

Đó là Hạ Mộng!

“Hạ Mộng?” Lý Ngọc Như nhìn Trương Hiên và Hạ Mộng đi qua: “Hai người…?”

Lý Ngọc Như!

Nghe đến cái tên này, Trương Hiên trở nên đau đầu, hình tượng ma nữ đột nhiên hiện ra trong đầu, dần dần trùng khớp cùng với cô gái dịu dàng ít nói trước mặt.

Nhưng khi nghe được những lời của Lý Ngọc Như, trái tim của Trương Hiên lại run lên.

Lý Ngọc Như quen biết Hạ Mộng, là bởi do anh, năm đó, Lý Ngọc Như theo đuổi anh tới cùng trời cuối đất. Trương Hiên thực sự bất lực, vì vậy anh đã nói cho Lý Ngọc Như biết về mối quan hệ của mình với Hạ Mộng và giới thiệu cho hai người quen biết nhau.

Nhưng không ngờ rằng Lý Ngọc Như và Hạ Mộng lại trở thành bạn tốt của nhau.

Nhưng sau này Lý Ngọc Như đi du học, anh cũng vào quân đội nên không còn liên lạc nữa, không ngờ lại gặp lại cô ấy vào lúc này.

“Bố, mẹ, đến lượt chúng ta! Nhanh lên một chút!”

Vào lúc này, Hạ Phi Huyên gấp gáp hét lên với Trương Hiên.

“Bố mẹ?”

“Con của hai người à?”

Lý Ngọc Như mở to mắt, kinh ngạc nhìn Trương Hiên, liếc mắt nhìn qua Hạ Phi Huyên, dường như có thể nhìn ra một số chỗ giống với Trương Hiên và Hạ Mộng từ đôi mắt của cô bé.

Nhìn thấy cảnh này, trên mặt Lý Ngọc Như tràn đầy vẻ khó tin.

“Trương Hiên, anh đưa bọn họ đi trước đi, em nói chuyện cùng Lý Ngọc Như một chút!”

Hạ Mộng không còn muốn quan tâm đến lý do Trương Hiên và Lý Ngọc Như lại quen biết nhau nữa. Cô sợ rằng Lý Ngọc Như lỡ nói ra câu nào khiến con gái đau lòng, nên cô mới vội nói vậy.

Nghe vậy, Trương Hiên không thể làm gì khác hơn là chào Lý Ngọc Như một tiếng rồi ôm hai cô bé đi vào công viên.

Hạ Mộng lúc này mới thở dài một hơi.

“Tôi còn tưởng là người nào? Hóa ra là cô chủ chưa có chồng mà đã có chửa của nhà họ Hạ! Thảo nào cái tên nghe quen quen như vậy. Nghe nói gần đây cô tìm một người đàn ông trẻ tuổi đóng giả làm bố đứa bé, chính là anh ta sao?”

Đúng lúc này, một giọng nói chói tai truyền đến.

Hạ Mộng quay mặt đi: “Là cô sao?”

Vừa rồi không nhìn kỹ, hơn nữa cô gái này còn trang điểm rất đậm, cô không nhìn ra.

Khi quan sát kỹ hơn, cô mới nhận ra người này đúng là Triệu Hân Mạn, con gái của nhà họ Triệu, đối thủ cạnh tranh của nhà họ Hạ.

Khi nghe thấy những lời của Triệu Hân Mạn, ánh mắt của Lý Ngọc Như chợt mang theo vẻ kỳ lạ.

“Mẹ, mau tới đây đi, nếu mẹ không tới, con cũng sẽ bỏ đi giống như bố đó!”

Hạ Mộng quay đầu nhìn xung quanh, đúng lúc nhìn thấy con gái đang vươn bàn tay nhỏ bé ra vẫy mạnh với cô.

Nhìn thấy cảnh này, Lý Ngọc Như cười nói với Hạ Mộng: “Cậu đi với con mình trước đi. Khi nào có thời gian chúng ta nói chuyện sau!”

“Được!”

Hạ Mộng không muốn ở lại nữa, cô cảm thấy rất khó chịu khi bị họ nhìn với ánh mắt khác thường.

Nhìn thấy bóng lưng rời đi của Hạ Mộng, Lý Ngọc Như nhàn nhạt hỏi: “Có chuyện gì xảy ra vậy? Hạ Mộng mang thai trước khi kết hôn sao?”

“Đúng vậy, cô ở nước ngoài năm năm, cô mới trở về nên cô không biết. Mấy năm trước, Hạ Mộng không biết mang thai đứa con hoang của người nào, hơn nữa đầu cô ta còn bị thương, mất hết toàn bộ trí nhớ, hiện tại cô ta đã bị nhà họ Hạ đuổi ra ngoài rồi!” Triệu Hân Mạn nói với vẻ vui mừng khi người khác gặp hoạ.

“Mất trí nhớ?”

Lý Ngọc Như nhướng mày: “Bây giờ bọn họ đã kết hôn rồi sao?”

“Không phải, Hạ Mộng còn đang có hôn ước với Vương Thuỵ Phàm của nhà họ Vương cơ mà. Tuy cô ấy đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Hạ rồi, nhưng chắc không dám tuỳ tiện kết hôn đâu.”

Triệu Hân Mạn kinh ngạc nhìn Lý Ngọc Như: “Sao cô quan tâm tới Hạ Mộng quá vậy? Mặc kệ cô ấy đi, chúng ta chơi riêng chúng ta thôi!”

Triệu Hân Mạn dùng ánh mắt ra hiệu với một người đàn ông trong nhóm.

Người đàn ông kia biết ý, tiến lên tự ý cầm tay Lý Ngọc Như, lại bị Lý Ngọc Như từ chối khéo.

“Vậy, người đó đàn ông đó thì sao?” Lý Ngọc Như hỏi, mắt vẫn dán chặt vào lưng Trương Hiên.

Nghe Lý Ngọc Như hỏi người con trai khác, nụ cười trên mặt Mạnh Vĩ Thiên vẫn không thay đổi, nhưng trong mắt anh ta đã có chút lạnh lẽo rồi.

“Ngọc Như, chúng ta đừng nói tới bọn họ nữa. Công viên này thuộc sở hữu của nhà tôi, trẻ em có cả một thành phố đồ chơi, còn người lớn có karaoke và quán bar. Đi thôi, tôi dẫn cô đi chơi.”

Triệu Hân Mạn kéo Lý Ngọc Như đến đây chỉ để giới thiệu Lý Ngọc Như với Mạnh Vĩ Thiên, đương nhiên là cô ta sẽ hết sức tác hợp cho bọn họ.

“Xin lỗi, hôm nay tôi không có tâm trạng, Hân Mạn, về nhà với tôi, tôi muốn biết chuyện về Trương Hiên và Hạ Mộng, nói cho tôi biết đi!”

Nói xong, cô ta kéo theo Triệu Hân Mạn rời đi.

Triệu Hân Mạn nhìn Mạnh Vĩ Thiên thăm dò, khi nhìn thấy Mạnh Vĩ Thiên gật đầu rồi cô ta mới cùng Lý Ngọc Như rời đi.

Nhìn bóng lưng hai người phụ nữ khuất dần, sắc mặt Mạnh Vĩ Thiên trở nên mờ mịt.

“Anh Mạnh, anh tìm thấy cô gái ấy ở đâu vậy? Có vẻ như không nể mặt anh cho lắm nhỉ!” Một người đàn ông nói với Mạnh Vĩ Thiên với vẻ kỳ quái.

Nghe vậy, khuôn mặt của Mạnh Vĩ Thiên tối sầm lại.

“Anh Mạnh, hay là anh theo đuổi một cô gái khác đi! Cô gái đó dường như đã có người đàn ông khác trong lòng rồi.” Người đàn ông nói tiếp.

Nghe vậy, ánh mắt Mạnh Vĩ Thiên trở nên mơ hồ hơn, anh ta lấy điện thoại di động ra bấm số điện thoại của một người.

“Em trai, có chuyện gì vậy?” Một giọng nói có vẻ thô bạo phát ra từ loa.

“Anh Hạo, đã lâu không gặp, thế nào? Đến công viên Đông Sơn chơi một chuyến được không? Chi phí tính cho tôi, thế nào?” Mạnh Vĩ Thiên bật cười.

“Được rồi, cậu đã tìm tới tôi thì anh Hạo đây phải tới chứ!” Anh ta nói rồi cúp điện thoại.

Mạnh Vĩ Thiên cất điện thoại đi, trên mặt anh ta xuất hiện một nụ cười nham hiểm. App TYT tytnovel.com

Dưới chiếc đu quay chọc trời.

Hạ Mộng ngẩng đầu nhìn Trương Hiên đang chơi cùng với con gái, khóe miệng đột nhiên nở nụ cười.

Phải nói rằng, loại cảm giác này rất hạnh phúc!

“Người đẹp, đi một mình à?”

Lúc này, một cánh tay đột nhiên khoác lên vai cô.

Hạ Mộng giật mình nhanh chóng né sang một bên, nhưng cô không ngờ rằng cánh tay đó đột nhiên quấn lấy cổ cô, một mùi khói thuốc nồng nặc ập đến, suýt nữa thì khiến Hạ Mộng ngạt thở.

“Bốp!”

Hạ Mộng ra tay tát một cái...

“Anh là ai? Còn như vậy thì tôi sẽ gọi cảnh sát đấy nhé!”

Một tia hoảng sợ lóe lên trong mắt Hạ Mộng, cô tìm kiếm hình bóng của Trương Hiên theo bản năng.

Tuy nhiên, vào lúc này Trương Hiên và con gái đang chơi đùa, hoàn toàn không nhận ra chuyện ở bên này.

“Gọi cảnh sát? Ở đây là địa bàn của tôi, cô gọi cảnh sát sao? Có tác dụng gì không?” Tên mập cười nói vô sỉ, không thèm để ý đến những người xung quanh.

Sau khi nói xong, anh ta lại muốn ôm cô, lần này còn quá đáng hơn nữa, tay vươn tới eo của cô.

“A a a!”

Hạ Mộng sợ hãi hét lên và nhìn những người xung quanh để cầu cứu, nhưng khi những người đó nhìn thấy cô, họ nhanh chóng quay sang một bên và giả vờ như không nhìn thấy cô.

Họ biết người đàn ông to béo này, anh ta chính là một thủ lĩnh nho nhỏ của bang Chân Võ mới thành lập. Họ không thể trêu chọc vào một người như vậy!

Nhìn thấy biểu hiện của những người xung quanh, người đàn ông to béo càng thêm đắc ý, lao về phía Hạ Mộng.

Người phụ nữ tuyệt vời như vậy, ăn đứt tất cả gái mà anh ta từng chơi bời qua, anh ta rất động lòng.

Lúc này, anh ta vô cùng biết ơn Mạnh Vĩ Thiên đã gọi điện cho anh ta.

Đôi mắt đẹp của Hạ Mộng đầy vẻ sợ hãi, vào lúc này, một người xuất hiện trong tầm mắt của cô.

Nhìn thấy đôi mắt ấy, không hiểu vì sao, Hạ Mộng lại bật khóc vì uất ức...



App TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play