๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Phạm Nhàn không muốn thử thách nhân tính, kể cả là nhân tính của những

thuộc hạ trong Giám Sát viện.

Buổi chiều hôm đó, y ra ngoài một chuyến, đi một vòng quanh kinh đô, xác

nhận rất nhiều chuyện. Y rất cẩn thận không đến các dược đường, mà trực tiếp

tiến vào một nhà kho bí mật của Tam Xử, lấy thuốc thang mình cần. Nhiều năm

qua Tam Xử cần rất nhiều dược vật, mà trong đó phần lớn là người cổ quái chỉ

biết vùi đầu vào việc nghiên cứu thuốc men. Y thân là Đề ti Giám Sát viện, hiểu

rất rõ về việc phân bố này, lấy đi mà thần không biết quỷ không, tin tưởng rằng

sẽ không khiến người ta tìm ra dấu vết gì.

Trở lại quán trọ, đắp thuốc trị thương tốt nhất, ngâm cả hai chân trong nước

giếng lạnh buốt, Phạm Nhàn cúi đầu, không nói một lời.

Ban ngày, sau khi cải trang, y đã đi đến nhiều nơi. Nhưng hầu hết các vị trí

quan trọng đều đã nằm dưới sự kiểm soát của cấm quân và Kinh Đô phủ, đặc

biệt là xung quanh phủ đệ của y. Y cảm nhận được sự hiện diện của rất nhiều

cao thủ, do đó không dám mạo hiểm tiếp xúc với người trong phủ.

Y cũng đã đến xung quanh Giám Sát viện và Khu Mật viện. Bề ngoài thì

Giám Sát viện không có vấn đề gì, nhưng y biết rõ nơi đó luôn bị giám sát chặt

chẽ từ trong cung đình. Về Khu Mật viện, cũng rất bận rộn. Y hiểu biết tường

tận về những thủ tục trong quân đội. Chỉ mất nửa canh giờ, y đã xác định được

lão Thái hậu trong hoàng cung vẫn kiểm soát mọi thứ, và đang rất thông minh

trong việc lựa chọn ở thời khắc nguy hiểm này, điều động quân biên phòng, bắt

đầu tạo áp lực về mọi phía.

Dù sao thì y cũng giữ chức vụ Đề ti Giám Sát viện đã lâu, có rất nhiều thuộc

hạ ngầm ở kinh đô. Thêm vào đó, y còn có liên hệ với Bão Nguyệt Lâu, có

những xúc tu trên giang hồ. Tuy không dám tiếp xúc với nhiều người, nhưng

hiểu rõ tình hình kinh đô hiện tại không phải là việc khó khăn gì.

Nhưng lúc này, điều y nghĩ đến nhiều nhất chính là... Phạm Nhàn ngẩng đầu

lên, lấy khăn lau bừa lên chân, nằm trên giường, nhìn lên mái vòm và mê mải

suy nghĩ - Hoàng đế đã qua đời thật ư?

Tâm trạng của y vô cùng phức tạp: một chút kinh ngạc, một chút kiềm nén,

một chút thất vọng và một chút kỳ lạ. Nếu như bệ hạ thực sự qua đời, bản thân y

phải làm gì tiếp theo?

Sờ vào bức thư bệ hạ đã tự tay viết và ngọc tỷ được cất giấu trong ngực,

Phạm Nhàn nhắm mắt nghỉ ngơi, chuẩn bị tinh thần cho những hành động vào

buổi tối. Tuy nhiên, một lúc lâu sau y vẫn đã không thể yên giấc. Tình hình tiếp

theo thực sự rất nguy hiểm. Hiện tại, y đang đứng trước hai sự lựa chọn, và cho

dù có chọn cách nào đi nữa, thực ra cũng là một loại đánh bạc.

Nếu muốn ngăn chặn Thái tử lên ngôi, Phạm Nhàn phải tìm cách vào Hoàng

cung, trực tiếp đưa ngự thư và ngọc tỷ của Bệ hạ tr đến tay Thái hậu. Nhưng...

hắn hiểu rằng nếu Hoàng đế thực sự qua đời, với tâm trạng của Thái hậu hiện

tại, vì sự ổn định của đất nước, không khéo lão Thái hậu kia sẽ trực tiếp hủy bỏ

bức thư!

Cả Thái tử và Phạm Nhàn đều là cháu nội của Thái hậu, nhưng bà chưa bao

giờ thương yêu y, thậm chí do chuyện năm xưa của Diệp Khinh Mi mà luôn

luôn đề phòng. Ai biết Thái hậu sẽ quyết định như thế nào? Nếu Thái hậu thật

sự quyết định che giấu chân tướng về cái chết của Hoàng đế, thế thì chắc chắn

tất cả mọi người xung quanh Phạm Nhàn sẽ trở thành vật tế đầu tiên trên con

đường lên ngôi của Thái tử.

Còn một lựa chọn nữa, Phạm Nhàn có thể liên lạc với tất cả đồng minh của

mình ở kinh đô, công khai toàn bộ sự thật về âm mưu của Đại Đông sơn, hai

bên tung quân đối đầu quyết liệt. Cuối cùng ai thắng sẽ có quyền quyết định viết

vào sử sách.

Lựa chọn này sẽ khiến nhiều người chết, nhưng xét về mặt tổng thể, đối với

bản thân Phạm Nhàn thì lại an toàn hơn. Tuy nhiên, vấn đề là... y không thể liên

lạc được với phụ thân cũng như Trần Bình Bình. Nghe thời gian trước Viện

trưởng bị cảm lạnh, nhầm lẫn thuốc men nên bị trúng độc, nằm liệt giường suốt

một thời gian dài.

Phạm Nhàn không rõ Trần Bình Bình đang giả vờ hay có chuyện gì khác,

nhưng thông tin y nhìn trộm từ phân nhỏ Giám Sát viện, trong đó nói rõ kẻ hạ

độc chính là vị đại gia ở Đông Di thành - thiên hạ có ba vị đại gia độc dược xuất

sắc nhất, Tiếu Ân đã chết, Phí tiên sinh đã rời khỏi, giờ thì kẻ mạnh nhất là

người kia. Nếu thực sự do người đó ra tay, việc Trần Bình Bình bị trúng độc

cũng không khó hiểu.

Tất cả động tĩnh sau khi Hoàng đế bị ám sát đều cho thấy một điều - tuy đến

nay trong cung vẫn chưa công nhận Phạm Nhàn là thủ phạm và chưa ra lệnh

truy nã, nhưng họ đã âm thầm coi y là mục tiêu chính. Một khi Phạm Nhàn xuất

hiện tại kinh đô, chắc chắn sẽ bị truy đuổi không ngừng.Sắc thu đầu mùa 3

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play