Chiếc ô tô lướt nhẹ qua khu vườn xanh um tươi tốt, lùi vào gara tầng một. Lao Gia Trác xoay vô lăng, phanh lại, rồi tắt máy, xe dừng hẳn.
“Đến nhà rồi—” tôi thỏa mãn khẽ thở ra một hơi.
Anh quay đầu nhìn tôi mỉm cười, tháo dây an toàn, định đẩy cửa xuống xe lại đột nhiên ngã ngồi trở lại ghế lái.
Tôi nghiêng người qua: “Sao vậy?”
Sao tôi lại không nhận ra anh không khỏe chứ, cả tối nay anh gần như chẳng ăn được gì, có lẽ chỉ là do tâm trạng thả lỏng nên trông tinh thần vẫn khá tốt.
Anh chống một tay lên cửa xe, đưa tay day trán, rồi lại ngẩng đầu cười với tôi: “Không có gì, hơi chóng mặt.”
Tôi đứng dậy xuống xe, mở cửa cho anh. Anh xuống xe, đóng cửa lại, khóa điện tử kêu “tít” một tiếng, nói: “Về nhà thôi.”
Lên đến lầu hai, Lao Gia Trác đột nhiên thấp giọng nói: “Ánh Ánh, cảm ơn em.”
Tôi nhìn anh: “Tại sao lại cảm ơn em?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT