[Tuyệt đối không thể công bố!]
Video dừng tại hình ảnh con quái vật vùng vẫy giữa sa mạc, dòng chữ N.Lost-0 đỏ như máu vẫn bám chặt màn hình. Rowan ngồi giữa phòng họp tối tăm. Cây bút mực bằng kim loại xoay chậm giữa những ngón tay, phản chiếu ánh bạc lạnh lẽo.
"Để tiếp tục che giấu sai lầm ngu dốt của các người?"
Giọng anh trầm và đều, nhưng mỗi từ là một nhát chém. Không ai kịp phản ứng. Trừ Elara vắng mặt, ba người đội Argus đứng sau lưng Rowan, im như tượng đá.
Trên màn hình, bên cạnh thứ vũ khí phát ra ánh sáng xanh, là danh sách những người mất tích gần đây, số liệu chính xác đến mức khiến người ta rợn tóc gáy.
[Cậu-!]
Giọng nói giận dữ từ bên kia vang lên, nhưng Rowan không quan tâm. Anh liếc nhìn từng gương mặt trong cuộc gọi.
Đại tá Xavier không nói gì, tài liệu trước mặt đã nhàu nát, vết cắt cũ trong tay lần nữa rách toạc, chất lỏng màu đỏ thấm vào băng gạc. Trung tá Sergei, Erwin và hai người khác đã đọc báo cáo tới lần thứ ba, bằng chứng đặt ngay trước mắt buộc họ phải chấp nhận sự thật.
"Các người không dám công bố chủng Nemos mới, chỉ để che giấu thất bại của chiến dịch ngày mười ba tháng hai khiến ba mươi mốt con tin và binh sĩ thiệt mạng!"
Xavier nghiến răng, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện.
"Để đám Xóm Tro có cơ hội lên mặt dạy bảo. Các người không thèm quan tâm hành động đó sẽ khiến bao nhiêu người gặp nguy hiểm!"
[Hội đồng Khoa học cần thời gian.]
Giọng Reginald Vance, Giám đốc Cục An Ninh Dữ Liệu, vang lên, đều đều và vô cảm như một cỗ máy.
[Việc công bố thiếu kiểm soát sẽ tạo ra một cuộc săn lùng N.Lost-0 trên toàn cõi, biến hàng ngàn Thợ Săn Phế Tích và dân thường thiếu chuẩn bị trở thành mồi ngon cho nó. Trách nhiệm của chúng tôi là kiểm soát sự hoảng loạn, không phải chiều theo cảm tính của một sĩ quan tiền tuyến.]
Sergei đặt tài liệu xuống, dùng đầu ngón tay day thái dương, không còn vẻ điềm đạm thường ngày.
"Vậy ra khẩu hiệu mới của chúng ta là 'Tự hủy để bảo mật thông tin' sao, thưa Giám đốc?"
[Mọi thứ vẫn đang trong tầm kiểm soát của Hội đồng Trung Ương. Trong thời gian chế tạo thiết bị kháng sóng thôi miên của N.Lost-0, chúng tôi đảm bảo sẽ không có thêm thiệt hại nào được ghi nhận.]
"Ý các người là sẽ giấu nhẹm chuyện này, cho tới khi đám mọt sách ở Eurek nghiên cứu xong cái đống sắt vụn mà Xera 'tặng' cho?" Xavier nghiêm giọng, nắm tay siết chặt. "Làm như đám Xera sẽ để yên!"
Không khí trầm xuống. Chỉ còn tiếng thở mạnh của Xavier, dội từng nhịp vào căn phòng kín như một lời đe dọa chưa nói hết.
"Tám giờ sáng mai."
Rowan đột ngột lên tiếng, cắt ngang sự im lặng.
"Thông tin về chủng mới phải được công bố ra toàn Liên Bang."
Anh đặt cây bút trong tay xuống, bỏ qua những lời phản đối từ bên kia, tiếp tục nói.
"Hoặc là Hội đồng cảnh báo tới toàn bộ binh lính và thợ săn về mối đe dọa thực sự họ phải đối mặt. Hoặc là tôi, với tư cách là một sĩ quan, sẽ tự mình làm điều đó."
Rowan ngẩng lên, mắt không còn phản chiếu ánh sáng từ màn hình.
"Tôi hy vọng các người biết cách chịu trách nhiệm cho thất bại của mình. Và đội Argus sẽ nhận nhiệm vụ đưa những người mất tích trở về."
Nói xong, anh không chờ đợi câu trả lời, nhấn kết thúc cuộc gọi, cắt ngang làn sóng phẫn nộ chuẩn bị ập đến.
Căn phòng chìm vào im lặng.
Rowan hạ tay xuống, ngón tay run nhẹ. Anh đứng lên, lặng lẽ quay sang Đại tá.
Đôi mắt Xavier rời khỏi màn hình, cơn giận trong mắt từ từ lắng xuống, bàn tay đang ghì chặt buông lỏng. Ông nhìn anh, thở dài, đứng dậy rồi vỗ mạnh lên vai Rowan.
"An toàn là trên hết, Trung úy."
Anh gật đầu, xoay người bước ra, đội Argus theo sát phía sau. Cánh cửa thép đóng lại, cắt đứt không khí ngột ngạt bên trong.
Tiếng bước chân vang lên trên hành lang dài. Nặng nề như còn đem theo tàn dư từ cuộc tranh luận vừa qua. Kai thở mạnh, sau đó phá vỡ sự yên lặng bằng câu nói quen thuộc.
"Thật may em còn sống ra khỏi đó!" Cậu vừa đi vừa hít hà không khí dễ chịu.
Trung sĩ Macus liếc nhìn, im lặng như ngầm đồng ý.
"Chúng ta sẽ bắt đầu tìm kiếm nơi N.Lost-0 giam giữ người mất tích." Lena nói, mắt vẫn dán vào bản ghi cuộc họp. "Nhưng vùng Hõm quá rộng, thưa Trung úy."
"Nếu lấy Chóp làm trung tâm, thì chỉ riêng vùng Hõm đã rộng gần 1.400 km. Lại còn địa hình sa mạc đặc thù, việc tìm ra điểm lũ sắt vụn che giấu con người giống như mò kim đáy bể vậy."
Kai chắp hai tay sau đầu, tự mình phân tích.
"Chưa kể nếu chúng đưa nạn nhân qua Sát Tuyến, thì đó sẽ là dấu chấm hết cho mọi nỗ lực giải cứu của chúng ta."
Cậu chàng "hic!" một tiếng, nâng tay lau giọt nước vô hình trên khoé mắt. "Sao em thấy tương lai mịt mù quá."
Rowan bước đi, cố gắng sắp xếp lại cơn bão trong đầu.
"Bắt đầu từ nơi nó xuất hiện lần cuối. Chúng ta sẽ để con thú dẫn đường về tổ."
Đây không chỉ là cuộc chiến với Nemos. Đây là cuộc chạy đua với thời gian, trước khi N.Lost-0 nhận ra nó đã bị lộ.
Đúng lúc đó, Elara xuất hiện ở cuối hành lang, bước chân vội vã nhưng không mất đi sự chuyên nghiệp.
"Trung úy." Cô nói, giọng hạ thấp. "Chúng ta vừa nhận được một tin nhắn mã hóa. Từ Xera."
Elara dừng lại một nhịp, như để cho câu nói tiếp theo có đủ sức nặng.
"Họ muốn hợp tác."
***
[Làm xong bài tập về nhà rồi chứ?
Kẻ Thổi Sáo không thích có khán giả. Chúng tớ biết lần tới nó sẽ biểu diễn ở đâu.
Nói chuyện nha! - K.]
Đội Argus tập trung tại phòng làm việc của Chỉ huy. Ai nấy đều đang nhìn lên màn chiếu hiển thị lời nhắn ngắn gọn sau khi được giải mã.
Rowan ngẩng lên. "Họ gửi thẳng đến kênh của ta, bỏ qua Bộ Chỉ Huy?"
"Vâng, thưa Trung úy. Nó xuất hiện trên một kênh phụ được mã hoá. Tôi không biết bằng cách nào." Elara gật đầu.
Mí mắt Rowan giật nhẹ. Có mùi âm mưu và hình ảnh con cáo vàng đang hào hứng giăng bẫy. Dù biết đây là miếng bánh thơm ngon được làm từ độc dược, nhưng anh khó lòng từ chối. Bọn họ có thứ mà Liên Bang, hay bất kì ai cũng cần.
Thông tin.
Elara đứng cạnh bàn làm việc, vẻ mặt nghiêm túc.
"Bằng cách nào đó Xera lại nắm giữ nhiều thông tin quan trọng, thậm chí được bảo mật cao của CA.OP. Không chỉ vậy, họ còn biết được hành tung của N.Lost-0, khiến ta không thể từ chối đề nghị, hành động như thể đã chờ sẵn vậy."
"Một là do khả năng bảo mật của chúng ta kém. Hai là họ sở hữu mạng lưới tình báo rất mạnh. Hoặc ba là trong Cục có gián điệp." Kai nhón lấy một quả nho trên bàn, cho vào miệng. "Em nghĩ là cả ba."
"Chúng ta cần sự hỗ trợ của họ. Nhân tiện thì quan sát Division XIII luôn. Bộ Chỉ Huy sẽ buộc phải duyệt kế hoạch này để giữ mặt mũi thôi." Lena mỉm cười quay sang Macus. "Anh cũng thấy vậy phải không?"
"Một mũi tên trúng hai đích." Macus gật đầu đồng ý. "Dù không biết mục đích khi đưa ra đề nghị này của họ là gì, nhưng bên ta vẫn có lợi."
"Hoàn thành thì bị nuốt công, thất bại là chịu hết trách nhiệm. Nước cờ này đi hay thật." Kai nghiền quả nho trong miệng, lẩm bẩm.
Elara quay lại nhìn Rowan. Anh quan sát tin nhắn trước mặt, hai ngón tay khẽ miết vào nhau, nhếch môi.
"Đồng ý đi. Để xem con cáo muốn 'dạy' thêm 'bài học' gì."
"Nhân cơ hội này em sẽ moi hết những gì họ có!" Kai nghe xong bật dậy khỏi ghế, vẻ mặt thích thú. Cậu ngó qua Rowan, cười lém lỉnh. "Nhưng mà đại ca, em ngại chưa dám hỏi, nên giờ em muốn hỏi. Anh với chỉ huy của họ từng hẹn hò thật hả?"
Macus vừa uống được ngụm trà đã ho sặc sụa. Elara cầm máy tính bảng đi tới gõ cái "cốp" lên đầu Kai, khiến cậu chàng hét toáng lên. Lena tủm tỉm cười, nghiêng đầu.
"Chị cũng hơi tò mò..." Bị Elara lia mắt tới thì sửa miệng. "... có chút xíu thôi."
Rowan nhìn cảnh này, thở dài nói hai chữ.
"Đã từng."
"Chẳng lẽ đây là Romeo và Juliet trong truyền thuyết!" Kai né chiêu thức đang triển khai của phó chỉ huy nhà mình, nhảy tót ra sau lưng Macus. "Không, có khi là Cleopatra và Mark Antony!"
"Quá bi kịch rồi. Chị thích cái kết viên mãn hơn." Lena hết lắc đầu rồi lại gật gù. "Phải là 'Người Đẹp và Quái Vật' mới hợp lý. Hay là Odysseus và Penelope nhỉ?"
"Chị Lena!" Elara la lên. "Đùa chứ hai người này..."
Kai đứng cạnh bám vai Macus, thích chí cười sằng sặc. Phó chỉ huy phát khùng đuổi cả đội ra ngoài, đưa sự yên bình trở lại với căn phòng đơn điệu. Khi chắc chắn xung quanh không còn ai, Elara mới đứng ở cửa, nhìn về phía Rowan, mím môi.
"Rowan, chị tuyệt đối tin tưởng vào quyết định của em. Nhưng đó là đối thủ mà ta không chắc có thể hiểu rõ và kiểm soát, ta đang đặt cược cả danh dự của đội Argus."
Cô chậm đi một nhịp, như đang nghĩ nên dừng lại hay tiếp tục vào sâu hơn.
"Chưa kể em có ổn không? Chị hiểu tên nhóc đó từng là gì với em, còn hiện tại..." Lời muốn nói vẫn còn trong cổ họng.
"Đây là cách nhanh nhất. Chỉ là giải pháp tạm thời cho đến khi nhiệm vụ hoàn thành." Rowan nhẹ nhàng đáp, mắt nhìn ra cửa sổ. "Đừng lo."
Bầu trời xanh thẳm, còn lời nói phủ dưới lớp vải mỏng. Cánh cửa khép lại, trong phòng chỉ còn mình Rowan. Anh lặng lẽ tiến đến ô cửa ngập nắng, nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên tấm kính lạnh lẽo.
Dưới sân, nhóm binh sĩ cứ rảnh rỗi là kéo nhau ra chơi bóng rổ đang hô hào. Quả bóng được ném đi, bay xa, vẽ nên một quỹ đạo hoàn mỹ trên không trung trước khi rơi gọn vào rổ.
Tiếng hò hét vang dội.
Rowan từng thấy khung cảnh này, tại sân bóng của Đại học Liên bang Vanta, vào một chiều nóng rực mùa hè năm 2545. Người tạo ra cú ném tuyệt đẹp đó là thiếu niên tên Kale Milo Varen. Khuôn mặt cậu sáng bừng ánh nắng, nụ cười trên môi rạng rỡ.
Bảng điểm chớp sáng, con số nhảy lên thêm ba đơn vị. Chiến thắng toàn diện. Khán đài bùng nổ.
Rowan day bên tai bị tiếng hét làm cho ù đi, hướng mắt xuống dưới sân đấu. Phía dưới, đồng đội đang chạy ùa về phía Kale, nhảy lên người cậu, khoác vai và vò đầu MVP của trận đấu. Cậu kéo chiếc áo ba lỗ số mười hai lau mồ hôi bên má, ánh mắt lấp lánh, tiếng cười giòn tan như những viên kẹo đường.
Tia nắng xen qua tán cây thanh lương trà bên ngoài nhà thể chất, rọi xuống gương mặt của Kale làm cậu nheo mắt, ngước lên khán đài.
Bốn mắt chạm nhau.
Tiếng ồn ào biến mất.
Nụ cười khóe môi vẫn ở đó. Như cơn bão ập đến từ mặt trời, khiến thiết bị điện tử rơi vào nhiễu sóng.
- Hết chương 5 -
4/8/25.IF