Giang Nhung đứng trước cửa nhà, giơ tay lên, nhưng lại không gõ cửa. Anh ngập ngừng, trong đầu hiện lên hình ảnh Tô Yến Đình mở cửa cho anh, nụ cười rạng rỡ, nói một tiếng: “Giang Tham mưu trưởng, chào mừng anh về nhà.”
Lúc đầu, khi cưới Tô Yến Đình, Giang Nhung nghĩ rằng tương lai sẽ để cô ở nhà, giặt quần áo nấu cơm cho anh, mỗi ngày làm nũng lấy lòng anh là được.
Tô Yến Đình bây giờ không thể làm thợ làm bánh, chẳng phải vừa hay thỏa mãn nguyện vọng trước đây của anh sao? Nhưng trong lòng anh lại không hề có nửa phần vui vẻ.
Ngược lại, lời của Chính ủy Lương khiến Giang Nhung biết rằng Tô Yến Đình không thể làm thợ làm bánh. Trái tim anh đột nhiên đau nhói, như một cây kim thép đâm vào, làm anh trở nên yếu mềm.
Anh có rất nhiều lời để phản bác Chính ủy Lương, nhưng cuối cùng đều không nói ra. Bởi vì trong lòng Giang Nhung toàn là sự hối hận và tiếc nuối. Là anh đã suy nghĩ không chu toàn, khiến cô vui mừng hão.
Giang Nhung vẫn nhớ trên chuyến tàu về, cô ôm tay anh, mặt đầy nụ cười nói sau này làm thợ làm bánh sẽ thế này thế kia, còn nói muốn làm cho anh ăn thật nhiều bánh kem ngon…
“Anh đứng ngoài đó làm thần giữ cửa à? Nửa ngày rồi không chịu vào.” Tô Yến Đình lặng lẽ mở cửa, thò đầu ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT