Tô Yến Đình đút cho Giang Nhung một miếng dưa hấu: “Anh ăn nhiều một chút đi, quả dưa hấu to như thế này, ăn không hết thì phí.”
Một mình Tô Yến Đình, cô ăn không hết một phần tư quả dưa hấu. Thời tiết nóng bức lại không có tủ lạnh, dưa hấu không ăn nhanh sẽ hỏng, thật đáng lo.
Giang Nhung: “Phần còn lại mang đi cho hàng xóm.”
Tô Yến Đình sững người, đúng rồi, đồ ăn không hết thì nên mang cho hàng xóm.
Cô chợt nhận ra mối quan hệ làng xóm láng giềng những năm 60-70 rất khăng khít—việc không có tủ lạnh là một trong những yếu tố chính.
Không có tủ lạnh thì không thể bảo quản lâu dài thực phẩm tươi sống, trái cây, cơm thừa. Đồ ăn không hết, thà làm ơn cho hàng xóm còn hơn vứt đi. Chính vì vậy, tình cảm láng giềng tự nhiên trở nên sâu sắc.
So với những sân viện ở nông thôn mở cửa trước sau, Tô Yến Đình thích những căn hộ cao tầng đúng nghĩa hơn. Mặc dù mọi người sống cùng một tòa nhà, có thể ở mười mấy năm mà vẫn không quen biết nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT