Sau khi Giang Nhung nói xong, Tô Yến Đình trực tiếp đá anh ta một cái dưới gầm bàn. Nụ cười trên mặt Giang Nhung càng sâu, khuôn mặt tươi cười phóng đại xuất hiện trước mắt. Tô Yến Đình vừa tức giận lại vừa buồn cười.
“Mặt dày, thật là mặt dày!”
Tô Yến Đình oán trách nhìn anh ta một cái: “Các con đang ở đây đấy, làm một người bố tốt đi.”
Giang Nhung húp một hơi hết sạch bát chè đậu xanh, nhỏ giọng nói với cô con gái nhỏ trong lòng: “Mẹ con chỉ cho quan đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn.”
Nhuận Nhuận tựa vào lòng bố, tay nhỏ đặt trên cánh tay anh, im lặng không nói gì.
“Bố?” Lý Mẫn Nghi thốt lên. Cô ta kinh ngạc nhìn về phía Tô Yến Đình, nội tâm chấn động như sóng trào biển gầm.
Một bên Trương Khiêm Cung cũng sững sờ. Người đàn ông trước mặt này là chồng của Tô Yến Đình sao? Trông trẻ thật đấy. Trong quân đội, trẻ tuổi có nghĩa là thời gian nhập ngũ không dài. Anh ta là lính thường hay cán bộ quân nhân?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play