Tô Bảo Trung đắc ý mở một chiếc xe máy ba bánh mới tinh đến đón Tô Ngọc Đình về. Chiếc xe máy đã được độ lại, tiếng động cơ ầm ầm ầm, oai phong hơn nhiều so với xe kéo trước đây, tốc độ lại nhanh, cưỡi lên như cưỡi một con ngựa hoang, sảng khoái vô cùng. Đổi thành xe ba bánh còn có thể kéo hàng.
Điều tiếc nuối duy nhất là xe máy yêu cầu đường tốt, không giống như xe kéo. Xe kéo cứ như xe tăng, thích nghi với mọi loại địa hình miền núi, đi đâu cũng được, xe máy thì không.
"Xem xe của bố có oai không." Tô Bảo Trung tự mãn vỗ vỗ "chiến mã" của mình, "Chiếc ba bánh lớn này không cần đạp, vừa có thể kéo hàng vừa có thể chở người. Kéo cả chục con lợn con cũng được."
"Hôm qua mới cho thằng Tiểu Trương mượn đi kéo lợn, nó nói dùng thích lắm." Tô Bảo Trung cưỡi lên, "Ngọc Đình, con lên đi, bố chở con về."
Tô Ngọc Đình cúi đầu không nói lời nào. Bất kể qua bao nhiêu năm, Tô Bảo Trung vẫn lùn tà lùn tịt, vô tri như vậy. Một cái xe máy ba bánh nát, cũng đủ để ông ta thổi phồng ba ngày ba đêm. Tại sao ông ta không nghĩ đến những chiếc xe nhỏ, xe Hồng Kỳ, xe Santana...
Lái một chiếc xe ba bánh như vậy mà còn tự đắc, thật là mất mặt.
Tô Ngọc Đình ngồi lên xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play