"Bố con chỉ thấy con chẳng bằng ai, con không xứng với cái này, không xứng với cái kia, con chẳng xứng với ai cả. Con muốn làm một tên cặn bã xã hội thì sao?" Lương Hoài Dũng nói, càng lúc càng kích động. Cảm xúc dâng trào, tim phổi như muốn nổ tung.
Tôn Xảo Mai run run cầm khăn tay. Bà vội vàng nói: "Cặn bã xã hội? Sao con có thể làm cặn bã xã hội? Con phải vào quân đội rèn luyện, sau này trở thành trụ cột của đất nước."
Lương Hoài Dũng trợn mắt, liếc ngang liếc dọc, cầm lấy cuộn giấy trên bàn ném xuống đất để trút giận, tỏ thái độ khinh thường: "Trụ cột đất nước? Con mới không muốn vào đó làm chó. Bị huấn luyện như một con chó. Bố bảo con đi hướng Đông, con nhất định phải đi hướng Tây. Bố bảo con đi hướng Tây, con càng muốn đi hướng Đông."
"Con không thể không tranh cãi với bố được sao? Nghe lời một chút có được không?" Tôn Xảo Mai muốn nổ tung đầu, nhặt cuộn giấy lên, bà đau khổ nói: "Chờ bố con về, lại đánh con một trận."
Lương Hoài Dũng cảm thấy mông lạnh toát, nhưng sau đó cơn giận trong lòng lại trỗi dậy: "Bố có giỏi thì đánh gãy chân con đi. Dù có đánh gãy chân, con vẫn phải chạy, con càng phải chạy."
Tôn Xảo Mai đặt cuộn giấy trở lại bàn, thở dài: "Con sang nhà người ta đợi một lát đi."
Lương Hoài Dũng vẫn vẻ mặt không phục. Mặc dù trước mặt mẹ ruột không hề sợ hãi, nhưng thực chất cậu ta vẫn sợ bố mình... Đổi chỗ thì đổi chỗ vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play