Lô sản phẩm đầu tiên của xưởng nông nghiệp cơ khí Tô Bảo Trung đã bán hết. Sau khi trừ đi chi phí và tiền lương công nhân, ông ấy thu về 3000 đồng.
Ông ấy và con trai ôm số tiền này trong lòng, trên đường đi, nhìn ai cũng thấy là trộm cắp. Số tiền được giấu kín mít trong túi ni lông, cho đến khi về nhà, ba người trong gia đình mới bật đèn pin lên đếm tiền.
Trần Tú Vân: “Nhiều tiền quá… Nhiều tiền quá…”
Tô Bồi Khánh: “Bố nói, so với cái sổ tiết kiệm kia, số tiền này nhìn chắc chắn hơn.”
Trần Tú Vân: “Phải giấu kỹ. Giấu ở đâu bây giờ? Nhiều tiền như vậy trong nhà, tôi không dám đi ra ngoài…”
Tô Bảo Trung rửa mặt bằng nước lạnh mấy lần. Tiền vẫn còn ở bên cạnh. Trong lòng ông ấy mừng rỡ khôn xiết, hận không thể ra ngoài gào to vài tiếng: “Lão tử kiếm được tiền rồi!” Ông ấy khao khát ném số tiền này vào mặt Tưởng Văn và mấy người đàn ông đã từng khinh thường ông ấy, để họ phải mở to mắt mà nhìn.
Trần Tú Vân khuyên ông ấy: “Yến Đình đã nói rồi, kiếm được nhiều tiền đến mấy cũng đừng ồn ào ra ngoài. “Lặng lẽ phát tài” thôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play