Kể từ khi vay 5000 đồng, Tô Bảo Trung chưa bao giờ ngủ ngon được một ngày. Lạ thay, dù buổi tối không được nghỉ ngơi tốt, sáng hôm sau ông ấy vẫn cảm thấy tràn đầy năng lượng, như thể mình đã trở lại thời hai mươi, ba mươi tuổi vậy.
Tô Bảo Trung mơ màng nói với Trần Tú Vân: “Giống như có một đôi tay đang đẩy tôi đi về phía trước vậy.”
Trần Tú Vân: “5000 đồng đấy đang đẩy ông đi về phía trước đấy.”
Không chỉ áp lực lớn, hạt giống hy vọng trong lòng ông ấy cũng ngày càng lớn. Ông ấy và Tô Bồi Khánh đạp xe, đi hết mấy hợp tác xã gần đó, điều tra những nông cụ cơ khí mà họ có. Hai bố con đều ghi chép lại, rồi thì thầm phân tích, thảo luận.
Sau một thời gian, hai bố con đều đen sạm đi nhiều. Tô Bồi Khánh biến thành một con khỉ gầy nhưng rắn rỏi. Tính cách cũng trở nên rộng rãi, hoạt bát hơn trước rất nhiều.
Anh trai Trần Diệu Nhiên, Trần Trung Hành, cũng đã đến. Anh ấy bị tật. Đến bây giờ, tay chân đi lại bất tiện. Phải chống nạng mới có thể đi một mình… Điều này khiến một người thợ nguội từng rất khỏe mạnh không thể chấp nhận được.
Kể từ khi gặp chuyện không may về thể chất, Trần Trung Hành đã vài lần tìm cách tự tử. Anh ấy cảm thấy với cơ thể như thế này, sống trên đời cũng chỉ là gánh nặng. Anh ấy không muốn bước ra khỏi cửa nhà, không muốn nhìn thấy những ánh mắt kỳ lạ và chế nhạo của người trong thôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play