Thi xong môn cuối cùng, bước ra khỏi trường thi, Tô Yến Đình thở phào nhẹ nhõm. Xung quanh cô ấy là vô số thí sinh, có người tỏ ra thoải mái, có người mặt mày ủ rũ, có người vội vã kéo người bên cạnh để so đáp án... Tô Yến Đình phả ra một hơi nóng, xoa xoa đôi bàn tay lạnh buốt.
Cả người ấm lại. Bước ra khỏi cổng trường, Giang Nhung đang ôm con trai đứng dưới một gốc cây lá rụng. Mùa đông phương Bắc luôn trơ trụi, xám xịt như vậy.
Con trai Thần Thần trên đầu đội chiếc mũ quân đội dày, như một chiếc mũ giáp bảo vệ cả cái đầu nhỏ. Nhìn từ xa, gần như không thấy rõ khuôn mặt nó. Đến gần cũng không nhìn ra, chỉ thấy một cục bột nhỏ bao quanh bởi chiếc mũ giáp màu xanh, bên trong là đôi mắt to tròn, đen láy.
“Mẹ! Mẹ!” Vừa thấy Tô Yến Đình, thằng bé trong lòng Giang Nhung đã “nổi loạn”.
“Nhớ mẹ có phải không? Mẹ cũng nhớ con…” Tô Yến Đình ôm lấy “chú gấu nhỏ” này. Vào mùa đông, cô ấy thích ôm con trai, một cục bông mềm mại, ấm áp như một chiếc lò sưởi di động.
Tô Yến Đình dùng mặt mình cọ cọ nó, vui vẻ thấy Tiểu Thần Thần bị cọ giật mình, đôi mắt mở to, y hệt con mèo tam thể trong nhà.
Mặt thằng bé thật ấm áp, trẻ con quả nhiên là những chiếc lò sưởi nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT