Nghĩ đến chuyện mua máy ảnh, Tô Bồi Lương về nhà cả đêm không ngủ ngon. Sau đó, anh ấy mỗi ngày đều mong máy ảnh có cánh bay đến bên cạnh mình. “Đàn Lan, em nói xem chị cả sẽ mua cho anh loại máy ảnh nào? Có phải loại ở tiệm chụp ảnh quốc doanh không?”
“Em không hiểu, chắc là vậy.” Hứa Đàn Lan là một cô gái thật thà, chăm chỉ. Ngày thường cô ấy vùi đầu làm việc, không thích nói chuyện. Thấy chồng kích động như vậy, cô ấy cũng không dội gáo nước lạnh.
Chồng nói trong nhà lại muốn tiết kiệm tiền mua máy ảnh, mua thì mua thôi… Dù sao ở nông thôn cũng không tốn tiền.
Hứa Đàn Lan không thấy nhiều tiền mặt cho lắm. Tiền lương trước đây của chồng đều được tiết kiệm để trả nợ cho chị cả, cơ bản không dùng đến. Mặc dù không có tiền, cuộc sống của cô ấy lại càng ngày càng tốt.
Chồng thường xuyên ra ngoài chiếu phim, trở về nhất định mang theo trứng gà, đậu xanh, đậu phộng… hay các nông sản khác. Có lúc còn mang cả đồ ăn thừa có thịt… Cô ấy và con cái không phải lo ăn mặc. Hứa Đàn Lan bây giờ một lòng giúp mẹ chồng chuẩn bị việc trong nhà, nuôi hai con heo béo khỏe mạnh. Heo nuôi béo, bán đi trạm thu mua, lại có thể đổi thành phiếu vải và tiền, để may hai bộ quần áo mới cho con.
Năm ngoái heo nuôi béo khỏe, mẹ chồng Trần Tú Vân đã may hai bộ quần áo mới cho cô ấy và con, còn cho cô ấy 10 đồng tiền tiêu vặt. Hứa Đàn Lan đã tiết kiệm và không tiêu, cũng không nói cho mẹ đẻ Đường Tố Phân biết.
Hứa Đàn Lan do dự nói: “Chuyện này, mẹ em có biết không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play