Cô ấy giả tạo, ích kỷ, chỉ quan tâm đến lợi ích. Người khác nhìn vào vẻ ngoài và khí chất của cô ấy, luôn cảm thấy cô ấy là một đóa sen “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Chỉ có bản thân cô ấy biết, cô ấy chỉ là một đống bùn lầy xinh đẹp.
Cô ấy không có những tình cảm cao nhã như người ta nghĩ. Nhảy ba lê cũng không phải vì lý tưởng cao cả. Cô ấy chỉ thích cảm giác đứng trên sân khấu, tỏa sáng và được người khác ngưỡng mộ.
Bùi Văn Nghị coi cô ấy như một “tiên nữ” thanh thoát, không có dục vọng và dã tâm trần tục. Điều này khiến Khúc Mai Anh không thoải mái. Cô ấy không biết mình còn phải diễn vai “tiên nữ” này đến bao giờ? Diễn cả đời sao?
Trên sân khấu diễn kịch, dưới sân khấu vẫn tiếp tục diễn kịch.
Đôi khi cô ấy cảm thấy rất chán ghét, muốn phơi bày “nội tâm đen tối” của mình ra, nhưng lại không có ai để tâm sự.
Bây giờ trước mặt một người phụ nữ cô ấy cũng không quen, thế mà cô ấy lại thổ lộ tất cả những chuyện này. Khúc Mai Anh không hề cảm thấy hối hận.
Tô Yến Đình buồn cười: “Hai chúng ta đang làm gì thế này? Các anh đàn ông ở phía trước tranh giành nhau, chúng ta ở phía sau lại bộc lộ lòng mình với nhau sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT