Nếu không phải hiện tại đang là thời kỳ đặc biệt, bà ấy tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Mục gia. Món nợ này, bà sẽ ghi lại, sau này nhất định sẽ đòi lại đủ!
Lúc này, Trịnh Tuyết Nhan xem như đã thực sự chán ghét Mục gia đến tận cùng. Để tránh cho con trai và con dâu bị quấy rầy, họ vẫn nên tạm thời đến tinh cầu lạc hậu kia ở một thời gian cũng rất tốt. Coi như là đưa Ngôn Ngôn về thăm nhà ngoại.
Tưởng Tuyết Tịch nghe thấy tin tức này, sống chết đều muốn đi theo hai người cùng đi.
“Em cũng muốn đi xem nơi Tam ca và Tam tẩu đã từng sống mà. Hơn nữa, bây giờ em đang nghỉ hè, cũng có thời gian, cho em đi cùng đi. Nếu không một mình ở nhà buồn chán lắm.” Tưởng Tuyết Tịch làm nũng với các vị phụ huynh.
Tưởng Tuyết Tịch là cô gái nhỏ nhất của Tưởng gia, lại biết làm nũng, miệng lại ngọt, từ nhỏ đã được mọi người yêu chiều. Yêu cầu của cô, mọi người rất ít khi không thỏa mãn, lần này tự nhiên cũng vậy.
“Không được.” Tưởng Thần Hi lập tức phản đối.
Lần trở về này đối với anh mà nói rất quan trọng, ký ức của anh với Mộc Mộc nằm ở Đào Hoa thôn. Lần này trở về, anh nhất định phải tìm lại ký ức, nhưng nếu đi theo một người nữa thì nhìn thế nào cũng thấy vướng mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play