Cô chớp mắt… và thế giới xung quanh bỗng quay cuồng.

Một giây trước, cô còn đang ngồi trong quán cà phê hiện đại, tay cầm điện thoại, nhìn lịch dày đặc với deadline và thông báo không ngừng. Nhưng khi mở mắt ra, mọi thứ đã hoàn toàn khác. Không còn tiếng xe máy, không wifi, không ánh đèn đường rực rỡ. Thay vào đó là ngôi nhà gỗ cũ kỹ, ánh sáng nhấp nháy từ chiếc đèn dầu treo trên trần, mùi khói bếp nồng nặc lan tỏa trong không gian.

“Đây… là đâu?” cô lẩm bẩm, tim đập mạnh đến mức muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Tay cô run lên khi chạm vào bức tường thô ráp, giấy dán tường bong tróc, sờn màu thời gian. Không gian này… giống hệt như trong những bộ phim thập niên 70 cô từng xem hồi nhỏ. Nhưng bây giờ… quá thật.

Cánh cửa bật mở bất ngờ. Một người đàn ông xuất hiện. Áo đồng phục quân nhân màu xanh sẫm, vai thẳng, bước đi dứt khoát, nón cài nghiêm chỉnh. Ánh mắt anh dừng lại nơi cô, trầm sâu, như muốn nhìn thấu tâm can.

“Em… về rồi à?” giọng anh trầm thấp, vừa dứt, tim cô như bị bóp nghẹt.

Người đàn ông này… chính là anh – người mà cô từng gọi là chồng, người mà cô đã bỏ lại trong một cuộc chia ly chưa kịp nói hết lời. Ánh mắt nghiêm nghị, lạnh lùng, nhưng cũng tràn đầy những cảm xúc không nói ra. Cô đứng yên, tim đập dồn dập.

Cô hít sâu, bước tới, mỉm cười nhưng giọng vẫn run run:

“Anh… vẫn nghiêm nghị như trước nhỉ?”

Anh không trả lời ngay. Khoảng lặng kéo dài đến mức cô cảm nhận rõ nhịp tim từng cử động trong phòng. Cuối cùng, anh trầm giọng:

“Người… này… thật sự là em sao?”

Cô tiến thêm một bước, mắt nhìn thẳng vào anh:

“Anh còn nhớ quá khứ chứ?”

Chỉ một câu hỏi, nhưng ánh mắt anh lập tức biến đổi. Đó là ánh mắt của một người đàn ông từng yêu hết mình, nhưng cũng từng bị tổn thương sâu sắc. Giờ đây, giữa ngôi nhà cũ kỹ và không gian khắc nghiệt của thập niên 70, tất cả cảm xúc cũ bùng lên: bối rối, đau nhói, hờn giận… và một sự khao khát không thể chối từ.

Cô nhớ lại từng khoảnh khắc trước khi rời đi trong đời trước: những lời hứa chưa kịp nói, những lần giận hờn dồn nén, những nụ hôn dang dở. Giờ đây, mọi thứ trở về, sống động hơn bao giờ hết.

“Anh… em không muốn bỏ lỡ lần này.” Cô nói, giọng run nhưng chắc chắn.

Anh nhíu mày, như đang chiến đấu với chính cảm xúc của bản thân. Một phút… hai phút… rồi anh bước tới, chạm nhẹ tay cô. Một điện giật chạy qua cơ thể cô. Tình yêu cũ, nỗi hối tiếc, và cả niềm khao khát quay lại hòa quyện.

Bên ngoài, đồng ruộng trải dài dưới ánh nắng nhạt, tiếng còi tàu xa xa vang vọng từ làng bên. Cô biết rằng đây là quá khứ – nhưng cảm xúc… vẫn nguyên vẹn, sống động, cháy bỏng.

Cô mỉm cười, thầm nhủ:

“Nếu đã về đây… mình sẽ không bỏ lỡ lần thứ hai này. Không còn lỗi lầm, không còn hối tiếc.”

Nhưng ngay trong khoảnh khắc ấy, cô cảm nhận một sự căng thẳng lạ lùng: ánh mắt anh dõi theo cô, không chỉ là tình yêu, mà còn là những bí mật, những hiểu lầm và những thử thách chưa từng được hé lộ.

Câu chuyện của họ, ngọt ngào nhưng cũng đầy sóng gió, mới chỉ bắt đầu.

 

---

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play