“Cái này mà mưa, nhất định là mưa rào.” Họ nhíu mày oán giận, “Cái lều bạt này cũng quá đơn sơ.”
Tin Phật tin Đạo hay tin tà, cũng không sánh bằng tư tưởng an ổn và hưởng lạc của bản thân.
Khách sạn đèn đuốc sáng choang, mây đen dày đặc trên đỉnh đầu, các vị khách quý cho dù sợ quỷ sợ chết, cũng phải vì cơn mưa rào sắp tới mà chuẩn bị sớm.
Vì vậy, họ dồn dập đi tới chỗ Đặng Chính Đức của tổ chương trình, hỏi tình hình trong khách sạn thế nào, nếu mưa rào thì có thể vào ở không. Chỉ cần ở lại sau nửa đêm cũng được.
Đặng Chính Đức căn bản không biết gì cả. Nhưng hắn rõ ràng 0 giờ vừa qua chính là ngày mười sáu tháng bảy, tiết Trung Nguyên, nửa tháng bảy đều kết thúc. Nếu quả thật mưa rào, đương nhiên không có đạo lý gọi khách quý ngủ ngoài trời mưa rào! Hắn quay đầu nhìn một chút các đạo sĩ đang tụng kinh viết phù bên cạnh, lại nhìn một chút cánh cửa mở rộng của khách sạn.
Làm biên kịch, Đặng Chính Đức đánh bạo nói: “Kia... Vậy tôi đi hỏi Kim tổng một chút.”
Đặng Chính Đức cất bước hướng cửa chính khách sạn đi đến, khách quý đi theo sau. Thế nhưng, họ càng đến gần cánh cửa, mây đen trên đỉnh đầu càng là đậm đặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play