Cậu hỏi chính là cái cầu thang.
Kim Thắng Phủ đang mơ màng nhìn chằm chằm khúc gỗ trên đài lễ, đột nhiên run lên. Hắn kinh ngạc, hoảng sợ cất tiếng, “Cái gì? Ngài nói cầu thang gì?”
Nhược Thương cho rằng hắn không chịu thừa nhận, liền chỉ chỉ cầu thang xoắn ốc.
“Trên cầu thang đại sảnh có oán khí của nhiều năm trước, hẳn là của một người đầy bi phẫn thù hận, từ trên cầu thang một đường lăn xuống để lại dấu vết. Niên đại đã lâu, chúng nó nhạt đi không ít, thế nhưng đêm nay đặc biệt, chúng nó lại tụ tập lên.”
Có ngoại lực âm khí của tiết Trung Nguyên trợ giúp, oán khí hiện ra đặc biệt rõ ràng. Nhược Thương vốn muốn hỏi hắn, sự chết chóc này có liên hệ gì không. Ai ngờ cậu vừa dứt lời, Kim Thắng Phủ ánh mắt đau thương quay đầu nhìn về phía cầu thang, lẩm bẩm một tiếng: “Mẹ...”
Thần sắc Kim Thắng Phủ bừng tỉnh, gần như trong nháy mắt, âm khí đại thịnh, tử khí rừng rực, dường như đáp lại tiếng gọi của hắn.
Tiếng mõ gỗ “đùng!” một tiếng, đột nhiên vang lên, Khổ Hạnh mở mắt hô to: “Kim Thắng Phủ! Trở lại!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT