Đưa xong áo bông trở về, "đụng hảo không bằng đụng đến xảo" (may mắn không bằng trùng hợp), ở đầu cầu gặp phải một người bán trứng luộc trong nước trà và "tào phớ", là một bà lão gánh hàng rong.
Thấy gió lạnh thấu xương, Trần Nguyệt Nha lặng lẽ gọi bà vào sau cửa hàng bách hóa, khi vào ngõ nhỏ thì nói với các phụ nữ trong ngõ, "hắc", bà lão còn sợ Trần Nguyệt Nha là "gián điệp" của đội an ninh, hoặc là "câu cá" (dụ dỗ) để bắt "đầu cơ". Tuy rằng muốn bán đồ vật, nhưng cũng "lo lắng đề phòng".
Không ngờ chỉ một lát sau, ngõ nhỏ "trào ra" một đám phụ nữ, mua "tào phớ" và trứng luộc trong nước trà của bà sạch trơn.
Cái đường phố Bách Thuận này, lại là một đường phố không bắt "đầu cơ trục lợi".
Bà lão thầm nghĩ, người ở đây cũng thật tốt.
Sau khi mua trứng luộc trong nước trà và "tào phớ" về, Trần Nguyệt Nha lại lặng lẽ đến nhà chị Mã mua mấy "căn" (cây) quẩy lớn. Bên ngoài ánh mặt trời trong trẻo, gió lạnh đập vào mặt, trong phòng nóng hổi, ấm áp.
Mấy đứa trẻ tiếc không nỡ mặc giày da, đổi giày vải trượt tuyết, giày trên chân "đi xuống tích thủy" (chảy nước), hai cái gót chân nhỏ từ trong giày tuột ra, đỏ rực, đến trước bếp lò, lại vừa nóng vừa đau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play