Hạ Soái vừa đi, Siêu Sinh và Bân Pháo liền vây lên tố cáo với mẹ: "Mẹ ơi, thằng nhóc kia muốn cướp chim của chúng con, nó không tin chim là từ trên trời rơi xuống."
"Vậy thì cho nó một con, các con không phải mỗi người có một con sao?" Trần Nguyệt Nha nói.
"Không cần, ông trời cho chúng con, tại sao lại cho nó, nhỡ nó nuôi chết thì sao?" Siêu Sinh mắt lộ ra hung quang, tay nhỏ càng nắm càng chặt, con chim đều sắp bị nàng bóp chết.
Tiểu Du là khách, nhưng cũng là một đứa trẻ, thích chim. Vừa lúc thấy trên cửa sổ có một cuộn dây, liền muốn lừa lấy con chim nhỏ. Vừa mới tiếp cận Siêu Sinh, Bân và Pháo đã vây lại: "Đi xa ra, hừ!"
"Hôm nay, các cậu có phải muốn hầm canh chim uống không?" Tiểu Du cố ý nói giọng "âm dương quái khí".
Siêu Sinh lại nghiêm túc: "Siêu Sinh không ăn chim, muốn nuôi nó cơ, nuôi thật lâu thật lâu, nuôi đến khi Siêu Sinh lớn lên thì thôi."
"Nếu cậu không muốn nó chết, thì đưa nó cho tôi. Tôi buộc nó lại, nếu không cậu sẽ bóp chết nó." Tiểu Du nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play