Lòng bàn tay nàng bây giờ có đủ sáu cái râu rồi, chỉ cần thêm một cái nữa, nàng liền có thể nói chuyện!
Hận không thể giúp mẹ cãi nhau, hận!
Trình Xuân Hoa đến cửa sân lớn, đẩy cửa định vào nhà, vẫn phải nói thêm một câu mỉa mai: "Giám đốc kinh doanh, đó là người như Tống Tư Tư mới có thể làm, loại nhà quê như chúng ta, làm giám đốc kinh doanh gì chứ. Đừng có không gánh nổi, chẳng bán được cái gì lại còn bị người ta chê cười."
"Con người này, người khác không tôn trọng không sao, chính mình không tôn trọng chính mình mới gọi là tự hạ thấp bản thân. Tôi trước giờ không cảm thấy mình kém hơn người thành phố, Xuân Hoa, cô cũng nên thu hồi sự tự ti của mình đi, ưỡn ngực lên, đường đường chính chính làm người, đừng luôn coi mình là đồ nhà quê." Trần Nguyệt Nha dứt khoát nói.
Ngẩng đầu lên thấy con gái ở trên sân thượng, nàng đi nhanh hai bước, vào trong.
...
"Danh hiệu 'Công dân tốt' của khu Bách Thuận, đúng là mẹ được rồi." Nói xong, mẹ cười tủm tỉm đem cái huy hiệu đeo lên cổ Siêu Sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT