Siêu Sinh lật mình một cái, duỗi chân ra ngoài, để chứng tỏ mình còn tỉnh, kết quả liền bị ba ôm chặt vào lòng, rồi một tay chém ra đánh vào cằm ba, lại bị ba gập trở lại.
Nhảy nhót, lại nhảy nhót, nàng trong lòng ba cố sức giãy giụa, nỗ lực biểu đạt mình không muốn đi chút nào. Nhưng ba vẫn nói: "Ngủ rồi, ngủ rồi, con bé ngủ ngon lắm."
Siêu Sinh cứ như vậy, bị ba ném ra khỏi phòng ngủ của mẹ, cùng với mấy người anh trai hôi hám ở một chỗ.
Ngày hôm sau là cuối tuần, sáng sớm, ngoài việc xà phòng thơm và dầu cao Vạn Kim phải để Hạ Dịch Dân mang đi, Trần Nguyệt Nha còn mở tủ, lấy ra hai lọ long nhãn tinh, nửa bao kẹo thỏ trắng lớn, từng viên tách ra, đưa cho Hạ Dịch Dân cầm.
"Những thứ này cũng đưa cho nhà anh cả và nhà lão Tam sao?" Hạ Dịch Dân giật mình nói.
Trần Nguyệt Nha cắn môi cười: "Người thân mà, máu mủ ruột thịt, nếu kiếm được tiền, có đồ tốt không nghĩ đến họ, thì em nghĩ đến ai?"
"Thế một phần kia là của ai, để dành cho bọn trẻ à?" Hạ Dịch Dân thấy một phần khác được buộc lại, cũng là long nhãn tinh, nhưng không có kẹo thỏ trắng lớn, lại hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play