"Mẹ ơi, dầu cao Vạn Kim ăn được không? Hay là để con nếm thử nhé?" Hạ Pháo vây quanh một đống dầu cao Vạn Kim nói.
Nhìn một đống hàng hóa chất cao như núi, Hạ Bân lén lút cầm lấy một cục xà phòng cắn một miếng, mùi vị thì rất thơm, nhưng nhai thì không có vị gì, lại còn cứng ngắc, khó ăn.
"Hai đứa có thể giữ vệ sinh được không? Dầu cao Vạn Kim với xà phòng thơm sao mà ăn được?" Hạ Soái giận đến sôi máu.
Hai đứa em này của cậu, bới bãi rác không hơn ai, về nhà thì đến than cũng không nhặt được, hơn nữa thói quen vệ sinh cực kỳ kém. Mới đầu hai ngày thì còn được, vì có cái hào quang thân tình, Hạ Soái có thể nhịn.
Nhưng hai ngày nay đầu Hạ Soái muốn nổ tung, bởi vì bọn chúng ăn cơm thích ngồi xổm, cái gì cũng thích liếm một chút, đặc biệt là Hạ Pháo, bãi rác có một viên bi thủy tinh, hắn cũng muốn liếm cả buổi, cứ như một con chó con vậy.
"Giờ ngoan ngoãn đi rửa tay, rửa tay xong chúng ta ăn sủi cảo, mẹ gói không nhiều đâu, ai rửa tay sạch sẽ, mẹ cho mười cái, nếu không sạch, chỉ có thể ăn tám thôi." Trần Nguyệt Nha nói.
"A," Hạ Bân chạy nhanh nhất, Hạ Pháo theo sát phía sau. Trần Nguyệt Nha mở một cục xà phòng cho hai đứa nhóc quấy, trên tay nổi lên bọt trắng xóa, Hạ Pháo kinh hô một trận: "Mẹ ơi, bọt, toàn là bọt!"
"Sau này có tiền, mẹ mua xà phòng thơm cho các con rửa, cái đó bọt còn nhiều hơn." Trần Nguyệt Nha nói.
Hai đứa con ngốc này của nàng, nếu Hạ Dịch Dân thật sự đã chết, chắc đời này phải sống mãi ở nông thôn, thói quen vệ sinh thật sự rất kém, nhưng Trần Nguyệt Nha cũng không nỡ trách mắng, dù sao từ nhỏ không mang theo bên mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT