Cái sự “không có chí khí” này kéo dài đến tận hôm sau.
Hôm sau, Siêu Sinh chuẩn bị đi gặp Lý Lan Hương, mấy anh trai đều ở nhà, ngay cả bố cô cũng đã về, nên chắc chắn phải có người đi cùng Siêu Sinh.
Dù sao đối phương cũng không gọi điện thoại cho vợ chồng Trần Nguyệt Nha, chỉ gọi cho Siêu Sinh, nói là để lại di sản. Nhưng chuyện lớn như vậy, không có người chứng kiến thì làm sao được?
“Mấy anh em các con cùng đi, có làm người ta sợ không, cứ như muốn đi cướp tiền vậy? Chỉ cần đi một người là được, mẹ thấy để lão Bát đi đi, lão Bát trông thành thật nhất, sẽ không làm người ta cảm thấy khó chịu.” Đặng Thúy Liên quan tâm nhất chuyện này, sáng sớm đã ở nhà lão Nhị sắp xếp mọi thứ, thay quần áo mới cho cháu.
Đương nhiên, quần áo đều là do bà tự làm.
Tô Ái Hoa cũng đến xem náo nhiệt, nhưng lại không đồng tình với ý kiến của Đặng Thúy Liên, ngược lại nói: “Nếu thực sự muốn cho di sản, chuyện như này nên có vài người cùng nhau chứng kiến mới được. Các bà đừng thấy Lý Lan Hương nói mình không có con cái, nhưng bà ta không có người thân ruột thịt sao? Lỡ đâu sau khi bà ta chết, lại nhảy ra một đống con rơi, cháu trai, cháu ngoại gì đó đến tranh giành tài sản với Hạ Sanh Sanh thì sao, khi đó chúng ta phải làm thế nào?”
Đương nhiên, hai bà có cãi nhau cũng vô dụng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT