Quả thật, Trương Thịnh đang ở trong tầng hầm nhà Trình Xuân Hoa.
Vốn dĩ, ông ta muốn chạy, nhưng nhóm công an mà Hạ Dịch Dân mang đến quá “gà mờ”, không tìm thấy ông ta. Còn ông ta, mấy năm nay được một đám đệ tử tôn sùng, vốn dĩ từng là một người bình thường, vậy mà dần dần, thật sự cho rằng mình là đại la thiên thần hạ phàm.
“Xem đi, có thiên thần vũ trụ phù hộ, công an tìm trên cửa, đánh một vòng rồi cũng phải trở về. Được rồi, bây giờ bắt đầu, ta phải phát công cho chúng ta.”
Bảy tám chục người đệ tử, ở trong tầng hầm vừa tối, vừa ẩm, vừa hôi, nghe mùi nấm chân của nhau, cái mùi đó thật sự là “thơm”.
Kiểu phát công này cũng mới lạ. Mỗi người một cái nồi nhôm, đội trên đầu. Sau đó, từ trên đầu, được nối với nhau bằng những sợi dây điện rậm rạp. Đây chính là cái gọi là phát công.
Con trai Trương Minh Minh của ông ta, là trợ thủ trung thành. Kỳ thật mọi người không nhìn thấy, ông ta từ máy biến thế bên ngoài, dẫn một sợi dây điện vào. Sau đó, một cái máy biến thế nhỏ treo ở chỗ cửa sổ, cái máy biến thế này điều chỉnh điện của tivi, kỳ thật, cũng chỉ có Trương Thịnh cảm giác được dòng điện lớn một chút, truyền đến trên đầu những đệ tử này, cái điện đó thật sự rất “tê tê”.
Điện “đô đô đô” phóng vào trên đầu, tóc mọi người đều dựng thẳng lên. Dù sao người không biết chữ nhiều, mọi người thật sự cảm thấy, “ối”, đây là sư phụ đang truyền công cho họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play