Hai cậu con trai nhìn Khương Lệ Vân một lúc, Tiểu Soái vốn tính nóng nảy, vừa định mắng, Khương Lệ Vân lập tức nói: “Thịnh Hải Phong, cậu xem, cậu ta muốn đánh tôi kìa!”
“Được rồi Khương Lệ Vân, cậu đi đi. Chúng tớ không cần trợ thủ.” Thịnh Hải Phong, người vốn ít khi nổi giận, lại nói.
“Thịnh Hải Phong, Hạ Soái làm được thì tôi cũng làm được! Đây là địa bàn của bố cậu, đuổi Hạ Soái đi, tôi làm một mình với cậu thôi.” Khương Lệ Vân chỉ vào Hạ Soái nói.
Ba người nội bộ lục đục, thì còn nghiên cứu khoa học gì nữa?
Thịnh Hải Phong tuy lớn lên giống bố mình, nhưng tính tình lại cứng rắn hơn nhiều: “Khương Lệ Vân, cậu đi đi. Sau này cũng đừng tham gia vào công việc của chúng tớ nữa. Đại tiểu thư, chúng tớ không dùng nổi cậu đâu.”
“Hừ, không có chút phong độ lịch thiệp nào cả, đồ nhà quê!” Khương Lệ Vân tiện tay ném cây bút vào đầu Thịnh Hải Phong, rồi quay người bỏ đi.
Nam sinh lớn như vậy rồi, còn không hiểu thế nào là “phong độ lịch thiệp” nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT