Nhiệm vụ từ cấp trên rất nặng nề, ông Thịnh và bố Thịnh lại một lòng muốn phát triển Kinh kịch. Biết bao sức người sức của đổ vào, cứ như ném đá xuống sông không thấy tăm hơi. Thử hỏi hai người họ trong lòng khó chịu đến mức nào?
Siêu Sinh đã ngáp dài. Trẻ con đến đêm đều muốn ngủ. Cô bé không thích mùi thơm trong chăn của dì Tô, mà lại nhớ mùi xà phòng trên người ba. Nhớ ba, nhớ Nhị Bân và Tam Pháo, nhớ cảm giác được nằm chen giữa Nhị Bân và Tam Pháo, ngửi mùi hôi của chúng mà ngủ một giấc ấm áp.
Cô bé ngáp liên tục, mặt lấm tấm mồ hôi, cứ chui vào lòng mẹ. Thỉnh thoảng lại cọ cọ vào ngực mẹ, mắt rưng rưng muốn khóc.
"Tiểu Soái ngủ với Hải Phong. Nguyệt Nha, em ngủ phòng của chị. Chị sẽ ngủ ở phòng mà dì Trình đã từng ngủ!" Tô Ái Hoa thấy Siêu Sinh buồn ngủ không chịu được, nói với Trần Nguyệt Nha.
Vẫn chưa biết Cục Công an xử lý Bào Tiểu Lâm thế nào, trầm hương của Tô Ngọc Hoa đã về chưa. Đã là khách, tốt nhất là không nên gây phiền phức cho chủ nhà. Vì vậy Trần Nguyệt Nha nói: "Em tự đi múc nước. Chị đừng lo cho em. Chị mau đi giải quyết chuyện của chị đi."
Tô Ái Hoa vừa ra khỏi cửa, Siêu Sinh đã òa khóc: "Mẹ ơi, con muốn về nhà. Con nhớ ba!"
"Không phải lúc nào đến tối con cũng không thích ba sao?" Trần Nguyệt Nha hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play