"Gì? Đi Bắc Kinh du lịch, cũng chỉ vì đi chơi một chuyến?" Không chỉ những người trong ngõ thấy lạ, mà ngay cả Hạ Đức Dân cũng cảm thấy, em trai mình đốt tiền rồi: "Bốn đứa trẻ con, các em có tiền không nghĩ đến việc đổi nhà lầu, không nghĩ để dành cho Tiểu Soái lấy vợ, đi Bắc Kinh làm gì?"
Mặt Hạ Soái "vèo" một cái đỏ bừng: "Con không cần vợ." Cậu ta càng muốn đi Bắc Kinh để xem thư viện của anh Tiểu Thịnh.
"Chúng em đã quyết định rồi, anh cả, anh không cần nói gì nữa." Hạ Dịch Dân nói.
Hạ Đức Dân là một người gia trưởng. Vẫn không vui, tiền đốt lãng phí quá. Du lịch cái gì chứ, anh không đồng ý.
Cũng may Trần Nguyệt Nha lập tức nói: "Đúng rồi anh cả, xưởng quần áo và xưởng đồ hộp của chúng ta cũng nên tổng kết lại. Vẫn luôn là phát lương theo tháng cho mọi người, nhưng mà, bây giờ cũng nên phát tiền thưởng."
Có lương đã đủ vui rồi, lại còn có tiền thưởng sao?
"Xưởng quần áo chúng ta tổng cộng kiếm được 1300 đồng, trừ đi 260 đồng nộp cho đường phố. Em tính toán phát cho Thúy Liên và mấy người họ mỗi người 20 đồng tiền thưởng. Đừng hỏi tại sao em lấy nhiều hơn. Xưởng máy may mới do em mua, vải vóc do em nhập. Em lấy là cái em đáng được. Xưởng đồ hộp kiếm không nhiều, tổng cộng kiếm được 200 đồng, trừ đi 160 đồng. Nhưng, em phải lấy 100 đồng, vì xưởng đồ hộp này là của em. Số còn lại, mọi người đều chia đều. Chia ra, mỗi người lấy được 5 đồng, mọi người có ý kiến gì không?" Trần Nguyệt Nha lại nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play