Âm thanh tang thương ngân vang, từng tiếng chuông nặng trĩu, dội thẳng vào lòng người.
Bầu trời sáng nhưng không trong, ánh nắng bị che phủ bởi một lớp sương mù xám dày đặc. Cả phủ Thẩm gia bị vây trong màn mờ đục, mọi thứ chìm vào ảm đạm như lễ tang tập thể.
Thẩm Hàn run rẩy ngẩng đầu, gương mặt trắng bệch. Hắn thì thầm trong cơn hoảng loạn:
“Không thể nào… Chuông tang chỉ rung khi có người Thẩm gia chết… nhưng… nó vang lên… không phải một lần… mà liên hồi…”
Tiếng chuông vẫn ngân, mỗi tiếng kéo dài như muốn xé rách màng tai. Mỗi lần vang, mặt đất lại run lên một nhịp. Bụi gạch trên mái ngói rơi lả tả, bức tường cũ loang lổ máu bắt đầu nứt nẻ.
Lâm Tuyết lặng lẽ đứng, tay đặt lên chuôi kiếm, ánh mắt quét một vòng. Không phải gió thổi, không có ai gióng chuông, vậy tiếng chuông từ đâu ra?
Trong tiếng ngân, nàng nghe rõ một âm thanh mơ hồ ẩn giấu. Đó không chỉ là chuông, mà là những tiếng kêu gào lẫn trong tiếng chuông:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play