Cố Nhược nhìn trời một chút, cũng không dây dưa nữa mà nhanh chóng thu dọn tấm ni lông trên sạp rồi bỏ vào gùi, lại mang cái giá tre thuê của cửa hàng tạp hóa bên cạnh đi trả. Cô mua thêm một ít kẹo bí đao, bánh quýt để ăn tết, lại mua thêm năm cân đường trắng mà Lại Quế Chi muốn mang về nhà bà ngoại chúc tết.

Cố Lương Tài bây giờ ngày nào không có rượu thì sẽ lại gây sự đánh người. Cô không muốn ngày tết mà còn phải cầm dao đánh nhau với ông ta, do dự một lúc rồi cô lại mua thêm nửa cân rượu cao lương. Lát về nhà cô sẽ pha thêm nước, gộp lại cho đủ một cân.

Mua đồ xong, Cố Nhược không ở lại chợ nữa mà cõng đồ về nhà.

Thôn Bàn Sơn cũng không gần thị trấn lắm, phải đi gần mười dặm đường. Vượt qua một ngọn đồi rồi đi thêm một đoạn đường đá, sau đó lại vượt qua một ngọn đồi rồi đi một đoạn đường nữa thì mới đến nơi.

Trên đường về, tâm trạng Cố Nhược rất vui vẻ. Hôm nay cô bày quán bán hàng thu được hơn một trăm bốn mươi tám đồng, cộng với số tiền mà cô đi gặt lúa đập lúa giúp đội thu mua lương thực suốt mùa hè vừa qua, lại cộng thêm số tiền bán rau kiếm được mà cô chưa nộp lên, thì trong tay cô đã dành dụm được gần năm trăm đồng rồi. Chừng đó hẳn là đã đủ để cô trả học phí và sinh hoạt phí để học lại, khéo lại còn dư ra được một chút nữa ấy chứ.

Cô dự định qua tết thì sẽ đi tìm thầy Hạ để hỏi xem cô có thể học lại vào học kỳ sau để tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học vào tháng 7 năm sau hay không.

Cố Nhược đã thi trượt đại học hồi tháng 7 năm nay.

Những năm cô học cấp ba, để tiết kiệm tiền, cô đã không đến học ở trường Nhất Trung của huyện mà cô thi đỗ, lại đi học ở trường phổ thông liên hợp của thị trấn bên cạnh - nơi có thể miễn học phí và các chi phí khác cho cô.

Kỳ thi tuyển sinh đại học lần này, cô được phân vào thi ở trường Nhất Trung của huyện. Từ trường cô đến trường Nhất Trung của huyện phải đi mất hơn hai tiếng đồng hồ, đường xá lại không tốt, còn có thể bị tắc đường bất cứ lúc nào nữa. Để học sinh không vì đến muộn mà làm lỡ kỳ thi, nhà trường đã tổ chức cho mỗi học sinh nộp hai mươi lăm đồng để ăn ở tại nhà khách gần trường Nhất Trung trong thời gian thi cử.

Hai mươi lăm đồng. Với mức lương trung bình một tháng đã hơn một trăm đồng của người dân thị trấn hiện nay, thì hai mươi lăm đồng được ở ba đêm và bao ăn ba bữa một ngày cũng không phải là số tiền quá lớn đối với kỳ thi quan trọng nhất đời của các thí sinh. Các bạn có tham gia kỳ thi ở trong lớp với Cố Nhược đều nộp cả, nhưng cô lại không thể lấy ra được số tiền đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play