Về lý trí, bà đã dao động, nhưng về tình cảm, bà vẫn không nỡ gả con gái đi xa như vậy.
Điều này khiến bà vô cùng băn khoăn. Bà do dự hỏi chị dâu Triệu Thúy Tiên: “Chị dâu, thằng Đại Ngưu kia hiện giờ thế nào, tính tình ra sao? Có vẻ là người biết quan tâm, chăm sóc người khác không?”
“Chị cũng không có ấn tượng gì về nó, nói thật là bây giờ chị cũng không nhớ rõ mặt mũi nó ra sao nữa.”
Thời buổi này, ngày nào cũng bận rộn việc đồng áng, bà không về nhà mẹ đẻ nhiều, mỗi lần về đều cố gắng dành thời gian ở bên mẹ. Tô Quế Lan đã từng chứng kiến cảnh cha đột ngột qua đời, nên bà càng thêm trân trọng những ngày tháng ở bên mẹ, năm nay đã bảy mươi sáu tuổi.
Trong trường hợp này, bà không có thời gian và tâm trí để tìm hiểu về chuyện của người khác trong đội sản xuất, biết ai là đội trưởng là tốt lắm rồi, chứ còn cháu trai của đội trưởng, người mấy năm nay không về nhà lần nào, bà hoàn toàn không biết gì.
Ký ức của bà về thằng Đại Ngưu vẫn chỉ dừng lại ở hồi nó chưa đi lính, ngày nào cũng dắt dê nhà nó đi chăn thả.
“Nó mấy năm nay không về, chị không nhớ cũng là chuyện bình thường. Sáng nay chị gặp nó, suýt chút nữa không nhận ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT