“Lê à?”
Văn Lê đang suy nghĩ miên man thì bỗng có một bóng người lao ra từ bên cạnh, cô giật nảy mình, theo bản năng lùi về sau hai bước, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một người đàn ông gầy gò, cao lêu nghêu đang đứng loạng choạng trước mặt mình.
Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi nhàu nhĩ, bạc màu, trên người nồng nặc mùi rượu và mùi mồ hôi, gương mặt hơi đen, đỏ bừng vì say rượu.
Người này là Trương Toàn Tử, con trai út của bà góa họ Trương trong thôn. Anh ta là một kẻ lười biếng, nổi tiếng là tên côn đồ trong thôn. Trước đây, anh ta còn từng lợi dụng lúc say rượu để sàm sỡ nữ thanh niên trí thức, bị anh ba cô nhìn thấy đánh cho một trận nhừ tử. Không biết tại sao anh ta lại xuất hiện ở đây, nhà họ Trương và nhà họ Văn hoàn toàn ngược đường.
Hơn nữa, anh ta còn đang say xỉn như vậy.
Văn Lê siết chặt tay, trong lòng dâng lên cảnh giác tột độ. Con đường nhỏ hẻo lánh mà cô và Hổ Tử đi, hai bên là hai căn nhà tranh bỏ hoang không có người ở, bình thường người dân trong thôn dùng để chất củi. Ở nơi vắng vẻ này, nếu tên say rượu kia muốn làm gì đó thì sẽ rất nguy hiểm.
Nhà họ Văn cách đây không xa, nhưng cũng không đến mức hét lên là người nhà có thể nghe thấy. Cho dù có người nghe thấy, chạy đến cứu, nhưng ở cái thời đại này, ở cái nơi khỉ ho cò gáy này, bản thân cô lại đang ướt sũng, nếu bị người khác nhìn thấy, cả đời này coi như xong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT