“...”
Quý Bất Phùng không thấy có gì phải quan trọng, thực ra dù Tống Mặc không xuất hiện thì chuyện nhỏ này đối với anh ta cũng chẳng có gì to tát.
Nhưng trước mặt cậu thiếu niên tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ như mặt trời rực rỡ.
Anh ta vô thức ừ một tiếng.
Tống Mặc không hài lòng: “Chỉ có vậy thôi sao? Tôi đã cứu anh mà.”
Cậu không tức giận mà lại như đang làm nũng, ngay lập tức vươn tay ra, kéo vạt áo Quý Bất Phùng, đôi mắt chớp chớp chờ đợi.
Quý Bất Phùng không khỏi mỉm cười: "Rất tốt, cậu giỏi lắm." Anh ta nghĩ một lát rồi bổ sung: “Nếu tôi là con gái, có lẽ tôi sẽ yêu cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT