Sau khi giải quyết xong mọi nguy hiểm, Quý Bất Phùng ngã xuống đất, rất lâu không cử động.
Mặc cho Tống Mặc lao vào lòng mình.
Hương hoa hồng tỏa ra từ cơ thể thiếu niên, trở nên mềm mại và ấm áp.
Anh ta lặng đi một lúc, sau đó chậm rãi vươn tay.
Hai cánh tay khép lại, ôm trọn Tống Mặc vào lòng.
Cảm giác mất rồi lại có trọn vẹn đến muộn một chút, nhưng Quý Bất Phùng không thấy vui mừng, mà chỉ cảm thấy hoảng loạn, nghẹn lại nơi cổ họng.
Lúc nãy, Tống Mặc có nghe thấy những lời hoa bá vương nói không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT