Trò chơi bắt đầu

Lucas cúi thấp người, đôi mắt sáng lên như vừa bắt được một mẫu vật hiếm. Hắn đưa tay chỉnh lại dây trói cổ tay Sophia một cách “cẩn thận” đến mức đáng sợ.

Dây siết chặt hơn. Không đau, nhưng lạnh sống lưng.

[Thông báo hệ thống:

Sát ý hiện tại của Lucas: 90%

Tình huống nguy hiểm tiềm ẩn: 4 sao / 5

Gợi ý: Hãy duy trì tiếp xúc thân mật nhẹ – gợi sự tò mò thay vì kháng cự.]

Sophia nhìn cái mặt đẹp như tạc tượng đang kề sát mình – hàng mi dài, sống mũi cao, đôi môi mỏng cong cong như luôn giấu một bí mật chết người.

Cô biết kiểu người này. Trong truyện thường là kiểu nam phản diện có fan cuồng rần rần – vừa giết người không chớp mắt, vừa khiến nữ chính yêu đắm đuối chỉ sau một lần “mổ mắt nhìn nhau”.

Nhưng vấn đề là… cô không phải nữ chính.

Cô là nữ phụ bị mổ não.

Không thể bị động. Sophia quyết định đánh đòn tâm lý ngược.

“Bác sĩ Lucas,” cô nhỏ nhẹ, mắt chớp chớp như con nai vô tội, “tôi nằm mơ thấy anh hôn tôi đấy…”

Lucas khựng lại. Ánh mắt hắn chợt trầm xuống.

“Ồ?” – Hắn nghiêng đầu, khoé môi nhếch lên – “Vậy… cô cảm thấy thế nào khi mơ thấy tôi làm vậy?”

“Ưm… lúc đầu thì lạnh gáy,” Sophia thầm nghĩ, nhưng ngoài mặt vẫn diễn rất ngọt:

“Rất… mãnh liệt. Hơi đáng sợ, nhưng khiến tim tôi đập rất nhanh.”

[Sát ý giảm: 90% → 83%]

[Dữ liệu phân tích: Lucas phản ứng tích cực với sự ám chỉ mơ hồ giữa bạo lực và tình cảm.]

Lucas vuốt nhẹ mái tóc cô, cử chỉ như vỗ về một con mèo nhỏ.

“Có vẻ như cô bắt đầu hiểu tôi rồi, Elena.”

Giọng nói hắn êm như nhung nhưng lạnh buốt tận xương.

“Những giấc mơ… đôi khi phản ánh ham muốn sâu kín. Cô muốn tôi, đúng không?”

Sophia: “Ô kê con dê này sắp đớp mình thật rồi.”

“Có thể…” cô mỉm cười quyến rũ, ngửa cổ, mắt nhìn hắn thách thức, “Nhưng bác sĩ phải khiến tôi sống đủ lâu để cảm nhận đã chứ?”

[Sát ý giảm: 83% → 70%]

[Hệ thống nhận xét: Sophia đang thành công trong việc khiến Lucas “quan tâm sâu sắc” đến cô theo hướng chiếm hữu hơn là tiêu diệt.]

Lucas nhìn cô một lúc lâu, rồi đột ngột cười khẽ.

“Thú vị thật đấy…” – Hắn đưa ngón tay vẽ một đường dài từ xương quai xanh lên cằm cô. “Lần đầu tiên có bệnh nhân khiến tôi… do dự với kế hoạch phẫu thuật.”

Sophia cười trong lòng: Rồi! Sát ý đang giảm. Phải đẩy nhanh tiến độ trước khi hắn đổi ý.

Tối hôm đó, cô được chuyển về phòng riêng – điều chưa từng xảy ra với nữ phụ nguyên bản.

Căn phòng trắng tinh, không camera. Cô vẫn bị theo dõi, nhưng không còn trói tay trói chân.

Lucas đích thân mang thức ăn đến.

Cô ăn ngoan, khen ngợi hắn không ngớt như một con mèo nhỏ liếm mặt chủ. Mặc kệ lương tâm gào rú, Sophia biết rõ:

Hoặc làm hắn say mê, hoặc… chết dưới dao mổ.

Khi hắn xoay người bỏ đi, cô hỏi:

“Bác sĩ Lucas… anh đã từng yêu ai chưa?”

Hắn đứng lại. Cái lưng cao lớn ấy khựng một nhịp, rồi quay đầu, đôi mắt sâu hun hút:

“Chưa từng.” – Giọng hắn lạnh, nhưng ánh mắt thì… có gì đó vừa mềm xuống – “Tôi không thích chia sẻ. Thứ tôi muốn… tôi sẽ giữ cho riêng mình. Mãi mãi.”

[Sát ý giảm: 70% → 60%]

[Hệ thống nhắc: “Kẻ điên này không biết yêu, chỉ biết chiếm hữu. Cẩn thận!”]

Sophia nhìn theo bóng hắn, môi mím lại. Cô thầm nghĩ:

“Lucas… nếu anh muốn chiếm hữu, vậy hãy chiếm lấy tôi theo cách tôi chọn.

Trước khi anh có thể giết tôi, tôi sẽ khiến anh không thể rời xa tôi được nữa.”

Cuộc chiến tâm lý giữa một kẻ điên và một bà cô lầy lội bắt đầu.

Chỉ có một người thắng: Người khiến đối phương thay đổi… hoặc kẻ giết trước.”
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play