Còn về “Cảnh Báo Nguy Hiểm”, kỹ năng này sẽ giúp Ngu Kiều cảm nhận các mối nguy hiểm một cách nhạy bén hơn.
Những người trong nhóm có kỹ năng được chọn thì vui vẻ đắc ý, những người không được chọn cũng chẳng hề tức giận, vẫn vui vẻ trò chuyện cùng nhau.
Ngu Kiều nhắm mắt lại, tiến vào thế giới nhiệm vụ.
Khi mở mắt ra lần nữa, nàng thấy mình đang nằm trên giường. Nàng chỉ khẽ động đậy, tạo ra một chút tiếng vang, lập tức có một a hoàn bước tới, kéo rèm lên cho nàng: “Nhị Cách cách, người đã tỉnh rồi ạ. Người có muốn dùng chút gì không?”
Ngu Kiều đáp: “Không cần, hầu hạ ta thay y phục là được.”
Nàng xuống giường, một đám a hoàn vây quanh hầu hạ nàng thay đồ, rửa mặt. Sau khi mọi thứ đã tươm tất, nàng cho tất cả lui ra ngoài.
Nàng cần sắp xếp lại thông tin bối cảnh và thân phận của mình.
Tên của Ngu Kiều trong thế giới này là Hách Xá Lợi Ngọc Kiều. Đây là một thân phận do hệ thống tạo ra cho nàng, trong lịch sử không hề có người này.
Ngọc Kiều là con của Cát Bố Lạp và một cô gái người Hán. Người phụ nữ ấy không thuộc Hán Quân kỳ, việc Cát Bố Lạp có quan hệ thân mật với bà đã là một sai lầm lớn. Nhưng Cát Bố Lạp lại vô cùng yêu thương bà nên đã cố gắng hết sức để che giấu chuyện này.
Chỉ tiếc hồng nhan bạc mệnh, người phụ nữ ấy sau khi sinh hạ Ngọc Kiều, đặt cho con một cái tên rồi qua đời. Thật trùng hợp, lúc đó Phúc tấn của Cát Bố Lạp là Thư Mục Lộc thị cũng đang lâm bồn. Thư Mục Lộc thị mang song thai, nhưng một đứa trong đó đã chết non. Vào thời đó, đây là một điềm báo vô cùng xui xẻo.
Cát Bố Lạp vừa muốn giấu nhẹm chuyện này, lại vừa muốn cho Ngọc Kiều một xuất thân tốt đẹp, bèn lén lút bế Ngọc Kiều sang, rồi nói dối với bên ngoài rằng Thư Mục Lộc thị đã sinh một cặp long phụng.
Bà đỡ và nô bộc liên quan đến chuyện này đều bị diệt khẩu. Trong phủ, người biết được chân tướng chỉ có vài vị chủ tử.
Ngạch nương ruột của Ngọc Kiều là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, nên Ngọc Kiều thừa hưởng gen của ngạch nương, dung mạo tự nhiên không hề kém cạnh. Nàng vừa mang nét đẹp dịu dàng của người Hán, lại vừa có một chút cảm giác lai.
Dung mạo xinh đẹp này của Ngọc Kiều khiến Thư Mục Lộc thị vô cùng bất mãn. Mỗi lần nhìn thấy nàng, bà ta lại nhớ đến người Hán nữ đã cướp mất phu quân của mình.
Vì có Cát Bố Lạp ở đó, Thư Mục Lộc thị không dám cắt xén phần riêng của Ngọc Kiều. Nhưng bà ta lại lấy cớ nàng thân thể yếu ớt, từ sau khi nàng lên sáu tuổi đã không cho nàng ra ngoài tham dự yến tiệc nữa. Chuyện này khiến cho cả kinh thành rất ít người còn nhớ rằng nhà Hách Xá Lợi vẫn còn một vị tiểu Cách cách dòng chính.
Sau khi đã thông suốt bối cảnh và mối quan hệ giữa các nhân vật, Ngu Kiều liền kích hoạt từng vầng sáng một.
Vầng sáng “Khuynh Quốc Khuynh Thành” sẽ khiến cơ thể này đạt đến trạng thái xinh đẹp nhất trong thời gian ngắn nhất, đồng thời khiến mọi người xung quanh cho rằng sự thay đổi này là hợp lý.
Bây giờ, nàng chỉ cần chờ đợi, chờ một cơ hội để có thể vào cung gặp Khang Hi, hoặc để nhà Hách Xá Lợi tự mình đưa nàng vào cung.
Ngu Kiều chờ đợi mấy ngày, cuối cùng cơ hội ấy cũng đến.
…
Bên trong cung điện vàng son lộng lẫy, một người phụ nữ mặc bộ kỳ trang màu vàng tươi đang dựa người trên giường mềm. Tay nàng cầm kim chỉ, ánh mắt toát lên vẻ dịu dàng không nói nên lời.
“Hoàng hậu nương nương, người đã làm việc thêu thùa gần nửa canh giờ rồi, xin hãy đặt xuống nghỉ ngơi một chút đi ạ.” Hứa ma ma khổ tâm khuyên nhủ.
Hách Xá Lợi Phương Nghi mỉm cười, đưa nốt mũi kim cuối cùng, rồi dùng sức giật đứt sợi chỉ, lại lấy cây kéo bên cạnh cắt gọn đầu chỉ thừa.
Nàng đặt chiếc áo nhỏ vừa may xong vào chiếc giỏ bên cạnh. Bên trong toàn là những món đồ nàng đã tự tay làm cho đứa con chưa chào đời của mình trong mấy tháng qua. Món nào món nấy kiểu dáng đều xinh xắn, sờ vào lại vô cùng mềm mại, thoải mái.
Nàng ra lệnh: “Mang những thứ này xuống cất đi.”
Hứa ma ma vâng một tiếng nhưng không tự mình làm. Bà liếc mắt một cái, tiểu cung nữ đang đứng hầu bên cạnh liền hiểu ý, bước tới mang chiếc giỏ đi.
Hách Xá Lợi Phương Nghi ngồi đã lâu, bèn muốn đứng dậy đi lại một chút. Hứa ma ma thấy vậy liền vươn tay ra, đỡ lấy nàng.
Hai người đi ra khoảng sân trống bên ngoài cung Khôn Ninh.
Hứa ma ma rất vui vẻ: “Hôm nay tinh thần của nương nương đã tốt hơn nhiều rồi ạ.”
Kể từ khi Thừa Hỗ A ca qua đời vào năm ngoái, tinh thần của nương nương nhà bà cứ sa sút từng ngày. Mấy ngày đầu A ca mới mất, nương nương như muốn đi theo con trai mình, dọa cho bọn họ sợ khiếp vía.
May mà nương nương được Hoàng thượng coi trọng, Hoàng thượng đã ở bên cạnh bầu bạn với nương nương mấy tháng trời, nàng mới dần thoát khỏi nỗi đau.
Thế nhưng tinh thần tuy đã khá hơn, cơ thể cuối cùng vẫn bị tổn hại. Tháng mười năm ngoái, nương nương mắc một trận bệnh nặng, dọa cho Hoàng thượng đang ở suối nước nóng chữa bệnh cùng Thái hoàng Thái hậu cũng phải tức tốc quay về.
Lần đó thật sự vô cùng nguy hiểm, bọn họ đều nghĩ rằng nương nương sắp không qua khỏi.
May mắn thay, cuối cùng nương nương vẫn vượt qua được, còn mang thai một hoàng tử nữa.
Đợi nương nương hạ sinh tiểu A ca, chắc hẳn người sẽ hoàn toàn thoát khỏi cái bóng của việc Thừa Hỗ A ca qua đời, Hứa ma ma thầm nghĩ. Nghĩ đến cảnh sắp có một tiểu A ca chạy nhảy trong cung Khôn Ninh, nụ cười trên mặt bà lại không thể nào giấu được.
Hứa ma ma đã theo hầu Hách Xá Lợi Phương Nghi nhiều năm như vậy, suy nghĩ của bà sao nàng lại không biết?
Hách Xá Lợi Phương Nghi xoa xoa bụng mình, thầm thở dài trong lòng.
Nàng vì chuyện của Thừa Hỗ trước kia mà đã tổn thương thân thể. Ba tháng đầu mang thai, nàng gần như chỉ nằm trên giường nghỉ ngơi, ngày nào cũng không ngừng uống thuốc an thai, ăn đồ bổ, mới giữ được cái thai này ổn định. Nàng còn chưa kịp vui mừng được mấy tháng, đã có kẻ không nhịn được mà ra tay với nàng.
Kẻ đó đã mua chuộc cung nữ trong cung của nàng, bôi một loại hương liệu lên y phục và trang sức. Người bình thường không thể ngửi ra mùi, nhưng động vật lại cực kỳ nhạy cảm với nó.
Sau khi nàng mặc bộ y phục đó đến Ngự hoa viên, một bầy ong đột nhiên xuất hiện và vây lấy nàng. Nếu không phải Hứa ma ma trung thành bên cạnh che chắn, bảo vệ nàng hết mực, e rằng nàng đã phải chịu cảnh một xác hai mạng rồi!
Hoàng hậu gặp chuyện trong cung, suýt chút nữa là một xác hai mạng, việc này khiến Khang Hi vô cùng tức giận. Nhưng lúc đó triều cục bất ổn, hậu cung cũng loạn không tả xiết, ngài tra được một nửa thì manh mối đứt đoạn.
Cũng vì chuyện này, cái thai vốn đã ổn định của Hách Xá Lợi Phương Nghi lại trở nên không ổn, thậm chí có một lần còn bị xuất huyết nhiều, thái y phải châm cứu, tốn rất nhiều công sức mới giữ lại được.
Sau đó, Phúc tấn của Sách Ngạch Đồ là tiểu Đồng Giai thị vào cung, đưa cho Hách Xá Lợi Phương Nghi một phương thuốc. Sau khi dùng, nàng thấy hiệu quả vô cùng tốt nên đã quyết định dùng phương thuốc này.
Thế nhưng, điều Hách Xá Lợi Phương Nghi không hề biết là, phương thuốc này gây tổn hại cực lớn đến cơ thể người mẹ, người dùng nó khi sinh nở sẽ rất dễ bị khó sinh.