Ngay khoảnh khắc cánh cửa phòng thử vai mở ra, một mùi thuốc sát trùng xộc thẳng vào mũi.
Mắt Uông Bình mở to, đầu tiên cậu nhìn thấy là trần nhà phản chiếu ánh sáng lấp lánh của mặt nước. Ánh mắt cậu nhìn xuống, mới phát hiện một bể bơi khổng lồ, chuyên dùng để quay phim dưới nước.
“Oa…” Uông Bình khẽ há hốc mồm. “Cái vận may này… Tuyệt vời!”
Uông Bình nhìn một lượt, toàn bộ studio dưới nước trống rỗng – trừ vài chiếc máy quay phim bên bờ và một nhân viên cứu hộ ở phía trên, hoàn toàn không thấy bóng dáng của đạo diễn.
“Thưa Uông tiên sinh, trước khi xuống nước, xin mời anh vào phòng tắm tráng qua người để tránh mang bụi bẩn vào trong nước.” Trợ lý đã mở cửa giúp Uông Bình nói.
“Ồ, được, được.”
Khi Uông Bình bước vào phòng tắm, Ngô Quang Tễ và Quý Tẩu đang ngồi trong một căn phòng nhỏ bên cạnh studio, xem màn trình diễn của các diễn viên qua nhiều màn hình giám sát – dù sao, điều quan trọng nhất là biểu hiện của họ trước ống kính, không nhất thiết phải gặp mặt trực tiếp.
Ngô Quang Tễ kẹp điếu thuốc trong tay, làn khói trắng cuộn lên, bao phủ khuôn mặt đang nhíu chặt của ông – đã xem các buổi thử vai mấy tiếng đồng hồ rồi, mà chẳng thấy mấy người diễn được. Người tốt nhất cũng chỉ có thể nói là tạm được, còn phần dưới nước thì thực sự thảm không nỡ nhìn.
Nhưng dù thảm đến mấy cũng không thảm bằng người vừa rời đi kia – cậu nhóc đó gần như hài hước. Sau khi rơi tõm xuống nước như một quả tạ, cậu ta hoàn toàn quên mất mình phải làm gì, sặc mấy ngụm nước rồi bơi như chó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT