“Lục Tiểu Cổn, sao còn chưa cút đi chứ? Ta không yêu ba con, ba con cũng không yêu ta, con đi tới thế giới này không được vui, chỉ là chịu tội, vậy mau đi nhanh đi!”
Kiếp trước, mỗi ngày cô đều vuốt bụng nói những lời này, chỉ hy vọng đứa trẻ sẽ sớm rời khỏi cô.
Thế nhưng, lúc sinh mệnh bé nhỏ này thật sự trôi ra khỏi cơ thể cô, cô mới cảm nhận được rõ rệt nỗi đau cốt nhục chia lìa.
Cái thai nhi hơn 4 tháng, đã thành hình, là con trai, còn có…
“Lục Tiểu Cổn, con đừng đi…” Kiếp trước, lúc cô nằm trên giường sinh đã nghẹn ngào nói như vậy, nước mắt lăn dài.
Diệp Kiều như giật mình tỉnh lại từ những đau khổ của kiếp trước, tay phải vẫn còn cầm điện thoại, áp ở bên tai, hốc mắt đỏ ửng nhìn ra ngoài cửa xe, cố gắng nuốt xuống những nỗi buồn đang tắc trong cổ họng.
“Lục Tiểu Cổn, con còn đó không?”
“Vâng.”
“Là con chỉ dẫn mẹ đánh nhau? Sức lực của mẹ đột nhiên tăng lên như vậy cũng là do con làm, đúng không?” Một người trọng sinh như cô, cũng không có thể tin được trên đời này có siêu năng lực.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT