Cô có thể cảm nhận được Lục Bắc Kiêu đang tức giận, giống như là đang trách cô đánh nhau với người ta.
Như vậy, vừa rồi, người chỉ dẫn cô đánh nhau với bọn bắt cóc không phải Lục Bắc Kiêu.
Sao có thể chứ?
Cô nghe rõ là giọng nói của anh mà.
Diệp Kiều có chút không hiểu. Cô đưa điện thoại ra khỏi tai, nhìn vào đó, bỗng nhiên nhớ tới lúc trước có giọng trẻ con gọi cô là “mẹ”, cô sợ tới mức thiếu chút nữa ném cái điện thoại ra xa.
“Diệp Kiều!”
“Anh Kiêu. Em… em thật xin lỗi, là em sai rồi…” Cô vội cầm chặt cái điện thoại áp lên tai, vội vàng xin lỗi anh. “Anh đừng giận ra, kỳ thực trước đó em có học qua kỹ thuật phòng vệ, mấy tên đó vốn không phải đối thủ của em. Em thật sự không tổn hại một sợi tóc nào!”
Những chuyện kỳ lạ như vậy, trong lúc này thật sự không thể nói rõ được. Cô đành phải nói dối anh.
“Vừa rồi em nói có người chỉ dẫn là có ý gì?!” May mắn cô không bị thương, nếu không, sau này anh chắc phải thuê vệ sỹ bảo vệ cô 24/24, giam cô ở bên cạnh mình. Nghĩ tới cô nhóc trắng trẻo mịn màng, chỉ cần hơi đụng tới một chút sẽ lưu lại dấu vết, lại nghĩ tới cô lấy một chống năm, mà lông tóc không tổn hao gì, Lục Bắc Kiêu có chút ngờ vực.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play