Dù đã rất vất vả mới có được tấm vé, có được cơ hội theo đuổi người ta nhưng Tề Nhân chưa kịp vui được mấy ngày đã lại bắt đầu thở ngắn than dài, cả ngày buồn bực không vui.
Theo đuổi một người thật sự là một môn học vấn vô cùng sâu xa, Tề Nhân rất đồng tình, trong môn học này cậu vẫn chỉ là một chú gà con bé nhỏ.
Nghĩ đến đây cậu lại thở dài, nhìn chằm chằm vào tin nhắn đã lâu không được hồi âm trên điện thoại.
Lòng cậu cũng bồn chồn, khó chịu đến mức dứt khoát úp điện thoại xuống bàn, ngả người ra sau dựa vào ghế sofa, trông như một bộ dạng sống không còn gì luyến tiếc.
“Làm gì đấy?” Kiều Linh ngồi xuống bên cạnh cậu, một tay tao nhã cầm ly rượu, một tay đẩy đẩy cậu, “Em đừng ỷ vào có chút nhan sắc mà không giữ hình tượng nhé.”
Nói rồi, Kiều Linh lại hướng về một cô gái đi ngang qua, nâng ly cười mỉm, chào hỏi xã giao.
Tề Nhân lúc này mới gượng dậy khỏi sofa, gục đầu xuống, ngay cả mái tóc vàng cũng rũ xuống theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT