Bùi Nghị không hiểu ra sao nhìn Hồng Lâm, hỏi: “Cái này thì có gì rõ ràng?”
Hồng Lâm nhìn Bùi Nghị như nhìn một tên ngốc, bực bội nói: “Tôi đã nói rõ ràng như vậy mà cậu vẫn không hiểu, thật là quá ngu ngốc, quá ngu ngốc.”

Bùi Nghị cảm thấy mình bị Hồng Lâm coi thường, nhưng ai bảo bây giờ anh ấy có việc cần nhờ người ta, Bùi Nghị chỉ có thể nén lại sự bốc đồng muốn đánh người, ôn tồn nói với Hồng Lâm: “Lão Hồng, cậu nói rõ hơn một chút đi.”
“Vậy được, tôi sẽ nói thẳng với cậu.” Hồng Lâm đặt chiếc cốc men xuống, rồi nhìn vào mắt Bùi Nghị và giải thích: “Những người đàn ông khác không thể tiếp cận đồng chí Lê Dĩnh, nhưng anh trai ruột của cô ấy thì không phải là người đàn ông khác.”
Bùi Nghị lập tức bừng tỉnh, anh ấy nhanh chóng nói: “Ý của cậu là, Lê Kiến Thanh có thể tiếp xúc với Lê Dĩnh. Và tôi có thể mượn cơ hội này, ‘minh tu sạn đạo, ám độ trần thương’?”
Hồng Lâm hài lòng gật đầu, nhìn Bùi Nghị khen ngợi: “Trẻ nhỏ dễ dạy quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play