Trương Quế Hoa vô cùng cạn lời nhìn Lê Dĩnh, sau đó cảm khái: “Haiz, cuối cùng tôi cũng biết được cái điểm bất lợi khi lớn lên xinh đẹp là gì, cậu xem, bây giờ chẳng phải là đây sao?”
Lê Dĩnh bĩu môi, oán giận nói: “Chị Quế Hoa, lúc này rồi mà chị còn đùa em, em sắp phiền chết rồi đây.”
Sau đó cô lại ghé sát vào người Trương Quế Hoa, kéo cánh tay cô ấy, tha thiết cầu xin: “Chị thương em, giúp em nghĩ cách đi.”
Trương Quế Hoa buông tay, bất lực nhún vai: “Haiz, bây giờ tôi có cách nào chứ! Tôi cũng không thể ngăn cản người ta, Văn đội trưởng, đến thăm cậu, không có lý do gì để làm vậy cả!”
Lê Dĩnh cũng không nghĩ ra được cách hay nào, cô sầu muộn nói: “Bây giờ chỉ có thể binh đến tướng chặn, nước lên nâng đê.”
Sau đó Lê Dĩnh và Trương Quế Hoa hai người nhìn nhau không nói gì, trong chốc lát không khí trở nên im lặng.
Tin tức Lê Dĩnh qua lại gần gũi với đồng chí nam đã truyền đến tai Lưu Kiến Quốc ngay trong ngày. Trong lòng ông vừa tức vừa lo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play