Trương Quế Hoa đi vào và nhỏ giọng nói bên tai Lê Dĩnh: “Tiểu Dĩnh, tiểu đội trưởng Bùi đến tìm cậu.”
Lê Dĩnh vừa nghe thấy cái tên này, liền nhớ đến chuyện hôm qua Văn Thiệu nói, lập tức theo phản xạ cau mày: “Anh ta tìm tôi có chuyện gì?”
Trương Quế Hoa lắc đầu: “Không biết, nhưng tôi thấy anh ta có vẻ rất thấp thỏm.”
Lê Dĩnh vốn không có tâm trạng gặp Bùi Nghị, nhưng nghe Trương Quế Hoa nói anh ta rất thấp thỏm, trong lòng liền có chút do dự, cuối cùng Lê Dĩnh suy nghĩ kỹ, nói: “Thôi, tôi vẫn nên ra ngoài gặp Bùi Nghị một lần, xem anh ta muốn nói gì đi.”
Lê Dĩnh vừa ra khỏi cửa, đi được vài phút liền thấy Bùi Nghị, anh ấy mặc một bộ quân phục màu xanh đã được giặt sạch, đứng thẳng dưới một thân cây, trong tay xách theo một vài món đồ. Ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá chiếu xuống mặt anh ấy, như phủ một lớp lụa mỏng mờ ảo, khiến người ta không nhìn rõ vẻ mặt của anh ấy.
Sau khi Trương Quế Hoa đi vào, Bùi Nghị vẫn luôn căng thẳng nhìn chằm chằm cửa ký túc xá của Lê Dĩnh. Vừa thấy bóng dáng Lê Dĩnh, mắt Bùi Nghị lập tức sáng lên, anh ấy vội vàng bước nhanh đến trước mặt Lê Dĩnh, vui vẻ nói: “Đồng chí Lê Dĩnh, cậu đến rồi.”
Lê Dĩnh liếc Bùi Nghị một cái với vẻ mặt vô cảm, hỏi: “Tiểu đội trưởng Bùi, lần này anh đến tìm tôi có chuyện gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play