Khi ăn cơm, Lê Dĩnh có chút lơ đễnh. Bởi vì cô nóng lòng muốn tìm cơ hội gặp Lê Kiến Thanh, hỏi xem rốt cuộc vết thương trên mặt anh ấy là chuyện gì.
Rất nhanh, cơ hội đã đến, Lê Kiến Thanh ăn cơm xong đi ra ngoài. Bên kia, Lê Dĩnh thấy vậy, lập tức nói với Trương Quế Hoa bên cạnh rằng cô muốn đi vệ sinh, bỏ đũa xuống rồi nhanh chân đi ra.
“Anh, đợi em với.” Lê Dĩnh đi theo sau Lê Kiến Thanh gọi.
Lê Kiến Thanh quay người lại, thấy Lê Dĩnh, liền đi vài bước về phía cô, cười nói: “Tiểu Dĩnh, anh vừa xem tiết mục của em, em hát hay thật đấy, anh tự hào về em.”
Đồng thời, Lê Kiến Thanh cảm thấy mình là anh trai của Lê Dĩnh mà lại không biết em gái hát hay như vậy, anh ấy dùng giọng điệu có chút tự trách nói: “Nhưng trước đây anh chưa từng biết em hát hay đến thế.”
Nguyên chủ có tính cách khá hướng nội, hơn nữa Lê Kiến Thanh lại ở bộ đội xa nhà, nên từ trước đến nay anh ấy chưa từng nghe giọng hát của nguyên chủ. Có thể nói, rất ít người từng nghe nguyên chủ hát.
Lê Dĩnh đương nhiên không thể nói sự thật, vì thế cô cười giải thích: “Anh, trước đây em hát không hay, em cũng ngại hát trước mặt anh mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play