“Cái này có là gì đâu? Được chăm sóc em, anh cam tâm tình nguyện.”
Lê Dĩnh nhìn Lê Kiến Thanh và Đỗ Á Phương công khai tình tứ mà không để ý tới ai, cô không biết Vạn Tú Trân nghĩ gì, nhưng bản thân cô lại cảm thấy như bị nhét đầy một miệng thức ăn cho chó, chưa cần ăn mì đã no rồi.
Sáng sớm hôm sau, Lê Dĩnh nói mình đã khỏi bệnh và muốn ra ngoài dạo chơi một chút.
Vạn Tú Trân nghe xong, lập tức cau mày nói: “Út này, bên ngoài trời đang lạnh lắm, con mới khỏi ốm, đừng ra ngoài.”
Từ khi xuyên vào thế giới này, Lê Dĩnh vẫn chưa ra khỏi nhà. Thật ra, cô rất tò mò về thời đại này và có một sự thôi thúc không thể kiềm chế được muốn đi ra ngoài xem sao.
Thấy Vạn Tú Trân không đồng ý, Lê Dĩnh lập tức đến bên cạnh, kéo tay bà làm nũng: “Mẹ ơi, con ở trong phòng buồn quá, cho con ra ngoài đi dạo một lát thôi mà.”
Vạn Tú Trân vẫn kiên quyết giữ ý kiến của mình, từ chối: “Không được, mẹ không đồng ý.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT