Ở nông thôn, thiếu thốn các hoạt động giải trí, nhà ai mà có chuyện gì, dù lớn hay nhỏ, trong chớp mắt sẽ truyền đi khắp thôn. Lúc này, tin tức về việc chiếc nhẫn của Đỗ Á Phương bị trộm đã đến tai không ít người. Một số người hóng hớt đến mức cơm cũng không kịp ăn đã chạy đến xem náo nhiệt. Cổng và tường nhà Lê Dĩnh đã bị vây kín bởi không ít người.
Đội trưởng đội sản xuất hỏi: "Mẹ Kiến Thanh, con dâu Kiến Thanh, hai người nói chiếc nhẫn vàng bị trộm sao?"
Vạn Tú Trân tuy không ưa con dâu mình, nhưng lúc này Đỗ Á Phương lại là người nhà, người nhà mình bị bắt nạt, Vạn Tú Trân đương nhiên không chịu, vì thế lập tức nói với đội trưởng: "Đội trưởng, ông phải làm chủ cho chúng tôi. Chiếc nhẫn rõ ràng ở trong phòng mà bỗng nhiên biến mất, không phải bị người ta trộm thì là gì? Trong thôn chúng ta xuất hiện chuyện trộm cắp như vậy, nhất định không thể tha cho tên trộm đó. Nếu không sau này thôn chúng ta còn ngẩng đầu lên thế nào trước mặt các thôn khác?"
Đội trưởng không bị giọng nói gay gắt của Vạn Tú Trân làm cho hoảng sợ, vẫn rất điềm tĩnh nói: "Được rồi, hai người đừng vội, tôi hỏi một chút, nhà các người đã tìm khắp chưa, có chắc là bị trộm không?"
Vạn Tú Trân nóng lòng đáp: "Đương nhiên rồi, phòng của Á Phương chúng tôi đã lật tìm mấy lần, quả thật không thấy nhẫn đâu."
Đội trưởng tiếp tục hỏi: "Thế còn các phòng khác, cũng tìm chưa?"
Vạn Tú Trân lắc đầu: "Cái này thì chưa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play